Mặc Dù Chỉ Là Cấp 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh
Tuế Thời Khâm13-05-2025 08:07:41
"Chẳng trách nhà Đỗ quả phụ bày nến đỏ và dán chữ hỷ ở tầng hai, lầu một lại bày cống phẩm tế quỷ." Người đàn ông buộc tóc nói: "Nếu như tầng hai là đêm tân hôn hai mươi năm trước, còn tầng một là lễ Vu Lan hai mươi năm sau, thì mọi thứ đều có lý."
Bạch Thu Diệp nghe vậy đột nhiên giật mình một cái. Cô không ngờ rằng sau mười ba năm tuần hoàn trong phó bản, lại có thể phát hiện ra điều kinh người như vậy.
Từ khi bọn họ rời khỏi nhà Vương sư phụ, lúc gặp phải quỷ đánh tường, đường phố xa lạ cạnh nhà, không phải cũng chứng minh một điểm này hay sao.
Đó là những điều kì lạ khi hai dòng thời gian chồng chéo lên nhau.
"Người mặc áo đỏ này, lại là ai chứ?" Người đàn ông buộc tóc hỏi, vì ghi chép cuối cùng chỉ ghi một năm trước, chứng minh người này không thể là người có mặt ở đây hai mươi năm trước: "Tại sao ông ta lại mang theo bản ghi chép này khi chết trong giếng?"
Nghe được lời của cậu ta, ánh mắt Bạch Thu Diệp rơi xuống trên mặt thi thể mặc áo liệm màu đỏ.
Khuôn mặt của thi thể sưng phù, da căng lên thành một tầng mỏng, giống như giấy da dê màu trắng hoàn toàn bị ướt, mơ hồ để lộ ra hoa văn cơ bắp phía dưới.
Bắp thịt trương phù đã hoàn toàn mất đi hoạt tính, làm cho người ta cảm thấy rợn tóc gáy.
Dù thi thể đã bị biến chất như thịt heo bị rót nước, thậm chí mất đi cảm giác của thịt, nhưng vẫn để lại những dấu vết không thể xóa nhòa.
"Xúc cảm của thi thể này, sao lại kỳ quái như vậy?" Khi thấy thi thể không có xác chết vùng dậy, người đàn ông buộc tóc đánh bạo dùng cành cây đâm vào thân thể.
Cành cây xuyên qua da, cắm vào bắp thịt bên trong.
Phát ra âm thanh giống như đâm thủng mấy tấm giấy trắng ướt nhẹp chồng lên nhau.
"Ông ta đã bị hóa thành giấy rồi." Liễu Hạc nói: "Phải hơn 50%."
Trong đầu Bạch Thu Diệp vang lên âm thanh leng keng, như thể cô vừa hoàn thành một loạt các sự kiện liên tục.
Hóa thành giấy, lại có thêm một người nữa.
"Bây giờ cuối cùng cũng có manh mối về việc hóa thành giấy, không còn là điều mơ hồ nữa." Mạc Kiệt nói:
"Thời gian trùng lặp không ảnh hưởng đến công việc của chúng ta, chỉ cần chúng ta chú ý đến địa điểm và thời gian hoàn thành là được."
Bọn họ đưa thi thể Đỗ Hữu Phúc ra khỏi giếng, nhưng lại phát hiện rằng thi thể mới chết đã bị phân hủy đến mức không thể nhận diện được khuôn mặt.
Thi thể giống như thịt gà đã bị nát, chỉ cần tùy tiện dùng dao rọc xương rạch một cái, là có thể dễ dàng lột lớp da và xương ra.
Người đàn ông buộc tóc hoảng sợ hỏi: "Sao lại mục nát nhanh như vậy?"
Dù có dùng chất kiềm công nghiệp để ngâm, bắp thịt và gân mô mục nát nhanh đến, quả là điều không cách nào giải thích nổi.
Bạch Thu Diệp hỏi: "Có thể do thời gian trong giếng đang thay đổi."
Mạc Kiệt ngẩn ra: " Có khả năng."
Bọn họ cố gắng nén cơn buồn nôn, chuyển thi thể Đỗ Hữu Phúc qua bên dòng suối.
Dòng suối nhỏ này chia chân núi thành hai nửa, bọn họ đứng ở phía nam, còn một nửa kia ở phía bắc.
Lúc bọn họ đến bên dòng suối, màn hình livestream đột ngột kéo xa ra. Khán giả nhìn thấy, dòng suối là đám người Bạch Thu Diệp đang đứng quanh co giống như đường trung gian phân chia âm dương trong ký hiệu Thái Cực.
Một nửa dương, một nửa âm.
Nhóm Bạch Thu Diệp đốt đèn lên, ánh lửa từ ngọn đèn chớp lóe, nhưng lại nhỏ bé đến lập tức có thể bị bóc đêm cắn nuốt.
Dòng suối kia bị phân cắt không gian, tạo ra cảm giác như hai thế giới khác nhau.
Tảng đá lớn bên bờ phảng phất như quỷ quái ẩn núp ở chỗ này, rong rêu lang tràn bao phủ lên bờ.
Một bên rậm rạp, một bên khác lại héo rũ thiếu sức sống, cổ xưa, như một nơi đầy sương mù mờ ảo, gợi nhớ đến những câu chuyện huyền bí từ thế hệ trước.
Đúng lúc này, một mảnh tối đen, ngay cả trăng lạnh cũng không thể xuyên thấu bên kia dĩ nhiên cũng có ánh đèn tương tự sáng lên, dường như nó như nam châm, kéo về phía nhóm người Bạch Thu Diệp.
Khán giả xem livestream cảm thấy rợn cả tóc gáy, màn đạn trên màn hình ngừng lại một lúc lâu.
Ánh sáng từ phía bên kia nhìn có vẻ tương tự như ánh sáng từ ngọn đèn thi dầu.
Đến tột cùng đó là cái gì?