Chương 33

Xuyên Đến Tu Tiên Giới, Dược Thần Tái Sinh

Ngũ Kiến Ngũ Hoa 27-04-2025 11:11:02

Được Lai Bảo giải thích như vậy, Tử Phù cũng không còn lo lắng về vấn đề khế ước thú nữa, bây giờ điều quan trọng nhất là nhanh chóng trưởng thành, cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày đến bí cảnh đón chúng trở về. "Lai Bảo, ngươi đi liên lạc với Tiểu Hắc trước đi, xem nó có đồng ý ký kết khế ước với đại ca ta không, nếu nó không đồng ý thì thôi vậy." "Được, ta đi hỏi nó ngay đây." Nam Cung Cẩn còn chưa biết muội muội của mình, vì muốn cảm tạ hắn ta chín tháng chăm sóc, nàng đã đặc biệt chuẩn bị cho hắn ta một món quà lớn. So với Nam Cung Cẩn may mắn, Nam Cung Vũ lại xui xẻo, bị một đám trúc tím treo ngược lên đánh không nói, đầu óc choáng váng, đã vậy hắn ta còn rơi vào ảo cảnh. Hắn ta vậy mà nhìn thấy ba tiểu bảo bảo giống hệt nhau, mỗi đứa ôm một quả linh nhũ đứng trước mặt hắn tranh nhau đòi hắn bế. "Ca ca bế." "Ca ca, bế muội." "Ca ca, bế bế." Trời ạ, chẳng lẽ lúc trước mẫu thân sinh ba sao? Tại sao hắn ta lại nhìn thấy ba tiểu Phù giống hệt nhau chứ? "Muội muội, các muội đợi chút, ca ca đến ôm các muội ngay đây." Nghĩ đến việc mình có ba muội muội giống hệt nhau, không hiểu sao Nam Cung Vũ lại có chút hưng phấn. Hắn ta đang định lấy Thanh Vũ kiếm từ trong không gian giới chỉ ra, chém hết mấy cây trúc tím đang treo hắn ta lên. Tiểu Tử Phù đứng bên trái nhất vung tay nhỏ lên,"bịch" một tiếng, Nam Cung Vũ từ trên đám cành trúc rơi xuống. "Ái chà––!" Ba tiểu Tử Phù vây quanh Nam Cung Vũ đang ngã lăn ra đất,"Ca ca, mau đứng dậy!" "Hu hu... Ca ca chết rồi." "Ca ca chưa chết." Tiểu Tử Phù đứng bên phải đá một cái vào mông Nam Cung Vũ. Nam Cung Vũ xoa mông, cười ngây ngô,"Ha ha, ca ca không sao, các muội xem ca ca mang đến cho các muội rất nhiều linh nhũ quả này." Ba tiểu nha đầu vừa nghe Nam Cung Vũ nói muốn cho bọn chúng linh nhũ quả, lập tức ném quả linh nhũ quả được biến hóa từ đá đi, nhận lấy linh nhũ quả thật, ăn ngấu nghiến."Ngon quá, ta còn muốn nữa." "Ta cũng muốn." "Còn muốn, còn muốn..." Nam Cung Vũ lại lấy ra mấy quả linh nhũ quả đưa cho bọn chúng."Các muội từ từ ăn, ăn xong ca ca chơi với các muội." "Vậy lát nữa chúng ta chơi đào măng trúc nhé!" Một tiểu Tử Phù đề nghị. Đào măng trúc à, ý kiến hay đấy, hắn ta biết thuật độn thổ, tìm măng trúc giấu trong đất dễ như trở bàn tay. Nam Cung Vũ đầu óc nóng lên, cũng không kịp suy nghĩ, muội muội vừa mới học đi tại sao lại muốn đào măng trúc. Dù sao bọn chúng bảo hắn ta làm gì, hắn ta liền làm đó. Nam Cung Vũ mỗi ngày không phải cho bọn chúng ăn linh nhũ quả, thì chính là giúp bọn chúng đào măng trúc, có lúc còn dẫn bọn chúng chơi xích đu trong rừng trúc tím, tất bật chơi đùa trong rừng trúc tím, quên sạch những chuyện mà các ca ca đã dặn dò. Nam Cung Trạch và Nam Cung Ly đang đứng bên ngoài rừng trúc tím chờ đợi, lúc này thật sự sốt ruột. Nam Cung Ly đang ngồi xếp bằng đột nhiên đứng dậy,"Tam ca, đã ba tháng rồi, lão ngũ vẫn chưa phá giải được trận pháp. Nhị ca mỗi lần đến cũng chỉ nhìn một cái rồi đi, chẳng lẽ chúng ta thật sự phải ngồi đây chờ đợi sao?" Nam Cung Trạch hỏi ngược lại: "Đợi lâu như vậy rồi, đệ muốn bỏ cuộc sao? Trước kia đệ dùng ngọc phù truyền âm cho đại ca, huynh ấy nói thế nào?"