Chương 35

Livestream Dựa Vào Phúc Khí Của Chị Gái Các Đại Lão Đều Muốn Chống Lưng Cho Tôi

Điềm Hải Diêm 12-07-2025 09:41:26

"Nếu vậy thì phiền toái rồi." Tạ Vũ bình tĩnh phân tích."Có khả năng là con cừu chạy mất, họ đuổi theo, chắc chắn sẽ tiến vào sâu trong rừng." 【Tôi cũng nghĩ vậy. Tạ Vũ tuy nóng tính nhưng đầu óc rất nhạy bén. 】 【Nếu không thông minh thì sao sống được trong showbiz đến giờ? Với những chuyện hắn từng làm, nếu là người khác đã bị phong sát từ lâu rồi. Nhà các người giỏi thật đấy, chỉ dựa vào cái mặt mà lừa được sugar daddy vui vẻ, scandal đầy mình mà vẫn bơi lội tung tăng trong giới, bái phục bái phục. 】 【Hahaha, comment trên xé luôn lớp mặt nạ của đám fan cá rồi nhỉ-】 【Bây giờ quan trọng nhất không phải cái này! Anh em Triệu Điềm Điềm rốt cuộc đi đâu rồi?】 Lục Vân Hi gật đầu: "Cậu nhìn bên trái, tôi nhìn bên phải." Nơi này quá rộng, mưa lại lớn, phía trước tối đen như mực, như thể vực sâu không đáy. Tạ Vũ đáp một tiếng, cả hai sóng vai tiến về phía trước, phối hợp vô cùng ăn ý. 【Trước giờ tôi không thấy hai người này giống anh em, nhưng bây giờ nhìn lại cũng có nét đấy. 】 【Tôi đồng ý! Tạ Vũ khi nghiêm túc cũng không đáng ghét lắm nhỉ. 】 Càng đi vào trong, độ ẩm càng cao. Nhờ tán cây che chắn, họ không còn bị mưa quất thẳng vào mặt nữa, chỉ có những giọt nước nhỏ xuống từ kẽ lá, rơi trên áo mưa. Quay phim đột nhiên nhắc nhở: "Chú ý dưới chân, chỗ này có nước đọng, nước không thấm xuống đất được, sợ có bãi lầy." Lục Vân Hi và Tạ Vũ đồng loạt gật đầu, bước chân cũng chậm lại. "Các anh nên liên hệ với tổ đạo diễn trước, bảo họ tìm người đến hỗ trợ tìm kiếm. Nếu thực sự xảy ra chuyện, không ai gánh nổi trách nhiệm đâu." Lục Vân Hi nói với quay phim. Khu rừng này quá rộng, trời lại đang mưa, tầm nhìn bị cản trở. Nếu bất cẩn trượt chân rơi xuống sườn núi hay gặp nguy hiểm gì khác thì phiền phức lớn. Quay phim cũng hiểu cô nói có lý. Ngay khi nghe đến chuyện có bẫy thú, anh ta đã thấy tình hình không ổn, vội lấy điện thoại vệ tinh ra liên lạc với tổ đạo diễn. Tổ đạo diễn cũng biết nặng nhẹ thế nào: "Hiểu rồi, mọi người cũng chú ý an toàn." Ở phía bên kia, Hạ Tuyết Vi vừa tìm vừa lớn tiếng gọi: "Điềm Điềm! Triệu Tử An! Hai người có ở đó không?" Hạ Tử Xuyên kéo tay cô lại, dưới ánh mắt khó hiểu của cô, anh lia đèn pin quét một vòng: "Phía trước không có đường, cũng không có dấu vết cỏ bị giẫm đạp. Bọn họ chắc chắn không đi hướng này." Theo ánh mắt của anh, phía trước chỉ toàn bụi gai rậm rạp, cỏ dại mọc um tùm, cao gần đến nửa người. "Không thể đi tiếp, quay lại thôi." Hạ Tuyết Vi xoay người, hỏi quay phim: "Những nhóm khác có tin tức gì không?" "Không." Quay phim lắc đầu."Máy quay của nhóm Triệu Điềm Điềm không liên lạc được. Ban nãy tổ đạo diễn gọi, bảo chúng ta rút về." Tổ đạo diễn biết rõ đôi chút về gia thế của anh em nhà họ Hạ. Nếu hai người này xảy ra chuyện trong chương trình, thì chuyện chương trình không thể tiếp tục chỉ là vấn đề nhỏ, hậu vận cả đời họ sẽ không biết trôi dạt phương nào. "Được." Hạ Tử Xuyên không định vì cứu người mà đánh đổi chính mình. Cậu thở dài: "Hy vọng họ có thể tìm thấy anh em Triệu Tử An." Mưa lạnh quất điên cuồng lên mặt. Giang Quý Thanh vừa đi vừa lầm bầm: "Không biết hai người đó chạy lung tung cái gì, tìm không thấy thì quay về đi chứ, mất cừu vẫn hơn mất người." "Đều tại Tạ Vũ bày ra cái ý tưởng dở hơi, bảo đem dê trói ở sau núi chăn thả, giờ thì hay rồi, dê mất, người cũng không thấy đâu." Giang Miên lặng lẽ bước theo sau, tự động lọc bỏ lời của hắn. 【Giang Quý Thanh đúng là cái máy nói! Bảo sao Tạ Vũ không ưa nổi, thanh niên này lắm mồm ghê!】