Chương 49: Mách Lẻo (3)

Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực [Thập Niên 90]

Tuyết Đào Tửu Tửu 28-06-2025 13:31:01

Thời gian đã qua không thể quay lại, nỗi khổ đã nếm trải cũng không thể biến thành ngọt ngào, có những chuyện đã bỏ lỡ thì cả đời cũng không bù đắp lại được. Muôn sự đều do số mệnh, nửa điểm cũng không do người. Nhưng dù sao cậu ta cũng không phải hạng người giúp việc thiển cận, bất kể trong lòng nghĩ thế nào, trên mặt vẫn là nụ cười nhiệt tình rạng rỡ. Tô Chí Vũ lập tức nói với Tú Phân: "Đây chắc là dì Tú Phân? Chào dì, cháu là con trai út của Bạch Cầm, tên là Tô Chí Vũ, năm nay mười bảy tuổi, là học sinh chuẩn bị lên lớp 12. Vừa rồi không biết dì đến nên cháu ra hơi muộn một chút, mong dì thông cảm." Tô Chí Vũ vừa xuất hiện đã ra dáng một cậu ấm. Tú Phân đã đoán được sơ sơ thân phận của cậu ta, nhưng không tài nào ngờ được, Tô Chí Vũ cao lớn vạm vỡ thế này mà năm nay lại mới mười bảy tuổi, còn là một học sinh cấp ba. Cậu ta trông trưởng thành hơn nhiều so với học sinh bình thường, còn con gái bà là Thẩm Huệ Huệ lại gầy nhỏ hơn nhiều so với bạn bè cùng trang lứa. Hai người đứng cạnh nhau, nói chênh nhau mười tuổi cũng có người tin. Sự chênh lệch rõ ràng này khiến lòng Tú Phân có chút khó chịu. Vì chuyện của dì Trương, ấn tượng của bà về người trong biệt thự đã không tốt lắm rồi, nhưng Tô Chí Vũ lại tươi cười niềm nở. Có câu giơ tay không đánh người mặt cười, Tú Phân vẫn gật đầu đáp lại: "Chào cậu, tôi là Tú Phân." Tô Chí Vũ thấy Tú Phân chịu đáp lời mình, xem ra là người dễ tính, muốn mời vào trong lần nữa chắc không khó nên lập tức yên tâm. Cậu ta lại nhìn về phía Thẩm Huệ Huệ nói: "Em gái đáng yêu này chắc hẳn là con gái của dì nhỉ." "Nó là con gái út của tôi, tên Thẩm Huệ Huệ." Tú Phân giới thiệu. Thẩm Huệ Huệ trông đen gầy, có vẻ còn đáng thương hơn cả Tú Phân vài phần. Dì Trương nói con bé này ăn nói sắc sảo đáng ghét, lúc này Tô Chí Vũ lại chẳng nhìn ra chút nào. Tú Phân lớn tuổi như vậy còn tỏ ra bối rối, con gái bà từ nhỏ lớn lên ở trong thôn làng, một cô bé chưa từng thấy sự đời thì có thể ghê gớm đến đâu chứ? Tô Chí Vũ cười khẽ một tiếng, lập tức cúi đầu nói với Thẩm Huệ Huệ: "Chào em Huệ Huệ, em ngồi xe lâu như vậy có đói chưa? Nhà anh có sữa bò, có bánh ngọt, còn có ti vi to nữa, có muốn vào chơi cùng anh không?" Thẩm Huệ Huệ nhìn Tô Chí Vũ.