Chương 46

Quỷ Keo Kiệt Bị Trói Định Với Hệ Thống Thần Hào

Mạnh Mãn 21-08-2025 20:31:40

Lộc Viên: "Nếu tiền của em cũng nhiều như chị gái thì tốt biết mấy. Em thèm phát tài muốn điên lên được, có ai còn dư tiền không, chia em một ít với?" Dư Hàng phá lên cười: "Mơ giữa ban ngày à? Còn không bằng cầu nguyện trên trời rơi xuống phú bà." Vừa dứt lời, anh liền nhìn thấy thông báo hệ thống. [Thiểm Quang đã tặng Lộc Viên Doujia No. 1 x1] Lộc Viên reo lên: "Wow! Cảm ơn chị gái đã tặng củ cải siêu to! Hahaha, tôi có phú bà trên trời rơi xuống rồi nhé, còn của anh đâu? Dư Hàng: "Còn không mau cảm ơn tôi đi, không có tôi nhắc mấy câu thì củ cải này cũng chẳng tới lượt cô." Nói xong lại nói với Nguyên Mạch Đông: "Chị Thiểm Quang tiến bộ đấy, biết căn giờ để chiếm top bảng rồi cơ." Đúng vậy, Nguyên Mạch Đông đã học được cách căn đúng thời điểm để chiếm sóng. Vừa hết loạt 33 món quà Lễ Hội, cô lập tức tặng củ cải để Lộc Viên tiếp tục leo top trending. Cả nhóm lại tán gẫu vài câu trước khi Nguyên Mạch Đông offline. Chỉ đến khi offline, cô mới nhận ra dạo gần đây mình ở trong phòng livestream ngày càng lâu. Trước kia cô toàn donate xong rồi đi, thậm chí còn không bật tiếng. Bây giờ ít ra cũng nghe người ta nói vài câu rồi mới rời khỏi. WeChat hiện lên tin nhắn mới từ Lộc Viên, kèm một danh thiếp. [Lộc Viên: WeChat của Dư Hàng, chị muốn add thì add nha. ] Nếu là trước đây cô sẽ không bao giờ đồng ý, danh bạ của cô chỉ có người nhà, hiếm khi thêm người lạ. Nhưng từ khi bắt đầu chơi livestream, danh sách bạn bè bắt đầu xuất hiện tên của các streamer. Cô nghĩ một lúc rồi cũng nhấn gửi lời mời. Dù sao thì mặt mũi của Dư Hàng cũng thật sự đẹp trai, có thể xem như một phương án donate hoàn tiền khả thi. Một lúc sau lời mời mới được chấp nhận. WeChat của Dư Hàng là do chính anh quản lý, ảnh đại diện chụp bên bờ biển, anh ôm một bó hoa hồng, quay đầu nhìn về ống kính trong gió đêm lồng lộng, ánh mắt sâu lắng. Nguyên Mạch Đông mở lên nhìn một hồi, âm thầm thả tim trong lòng. Lần đầu tiên cô phát hiện ra bản thân đúng là mê trai đẹp. Bạn bè trên WeChat của anh cũng trống trơn, sạch sẽ hệt như cô vậy. Ngay khi vừa kết bạn, Dư Hàng đã nhắn đến. [Dư Hàng: Chị Thiểm Quang?] [Thiểm Quang: Ừm. ] [Dư Hàng: Chị lạnh lùng hơn tôi tưởng đó. ] Nhớ đến tuổi của anh, Nguyên Mạch Đông đùa lại. [Thiểm Quang: Lỡ đâu tôi nhỏ tuổi hơn anh thì sao?] Không ngờ Dư Hàng lập tức tấn công tiếp:[Vậy chị bao nhiêu tuổi?] [Thiểm Quang: ... ] [Thiểm Quang: 20. ] [Dư Hàng: Hóa ra là em gái à, nhỏ hơn anh bảy tuổi, còn đang đi học à? Sao lại dấn thân vào livestream thế?] [Dư Hàng: Đừng nói là dùng tiền bố mẹ nha?] Anh nói với giọng cảnh giác khiến Nguyên Mạch Đông dở khóc dở cười. Từ khi chơi livestream, toàn bộ tin tức đề xuất của cô đều xoay quanh chuyện xem livestream bị lừa tiền, streamer và đại gia gặp mặt ngoài đời thất bại, hay trẻ vị thành niên dùng tiền cha mẹ donate rồi bị đòi lại. Thậm chí có phòng còn treo biển cấm trẻ vị thành niên tặng quà. [Thiểm Quang: Không đâu, tiền của tôi. ] Hệ thống là của cô, tiền cũng là của cô, hợp lý mà đúng không? Dù sao cô cũng không nói dối. [Dư Hàng: Thế thì phải tự bảo vệ mình nhé, đừng tin mấy người nhắn tin riêng bảo tặng quà các kiểu, trong phòng livestream bây giờ lắm kẻ lừa đảo lắm. ] [Thiểm Quang: Tặng quà thì ít, nhờ chấm bài tập thì nhiều. ] [Dư Hàng: Haha, livestream giờ cạnh tranh lắm. Ai cũng muốn kiếm thêm nên phải tranh thủ móc túi đại gia của nhà khác thôi. ]