Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con
Miêu Tình Thạch17-07-2025 08:36:41
Cha Chúc liếc nhìn thái giám cung nữ ở bốn phía, ông vừa hỏi vừa lấy một xấp ngân phiếu dày ra khỏi lồng ngực, tất nhiên là bao gồm cả túi tiền có lá bùa tiêu tai giải hạn kia.
"Sau này con ở trong cung đều phải chuẩn bị mọi mặt, nghe nói là không có tiền bạc ở chuẩn bị thì con còn không được ăn đồ ăn nóng! Cha không giúp được gì nhiều cho con, chỉ có thể cho con chút tiền phòng thân! Khi nên dùng thì dùng, con đừng tiếc tiền!"
Nói tới đây, đột nhiên cha Chúc nhớ ra con gái nhà mình là một người biết tiêu tiền, ông lại bổ sung,"Chờ cha ra ngoài rồi, cha se tìm người làm bạc thỏi, vàng thỏi cho con, tiện việc con ban thưởng cho người khác!"
"Còn cả lá bùa bình an trong túi tiền này nữa, con cầm lấy để bảo vệ bình an, mọi chuyện suôn sẻ!"
Ở đây có nhiều tai mắt, cha Chúc cũng không dám nói rõ, chỉ đẩy túi tiền tới cho Chúc Bạch Thược. Chúc Bạch Thược mỉm cười, nguyên chủ thật sự rất hạnh phúc, nàng có được một người cha sủng ái mình vô điều kiện. Chúc Bạch Thược đẩy ngân phiếu và túi tiền vào tay cha Chúc, chưa chờ ông gấp gáp nói gì thì nàng đã mỉm cười nói,"Cha, số ngân phiếu này không dùng được trong cung đâu, không bằng lần sau cha mang tới cho con nhiều thỏi vàng thỏi bạc thì tiện hơn!"
"Còn bùa bình an này là con cầu xin để bảo vệ cha, lão tổ cũng chỉ bảo vệ cha mà thôi! Mà con cũng có bùa bình an!"
Trên người nàng có hệ thống, còn có ích hơn bùa bình an.
Nói xong, nàng còn chớp chớp mắt nhìn cha Chúc, ông sửng sốt, lập tức hiểu ra lúc trước con gái mình xin hai lá bùa bình an nên mới đưa hai tờ ngân phiếu.
Nếu là thế thì ông cũng yên tâm hơn khi để con gái ở lại thâm cung.
Cha Chúc rời khỏi hoàng cung được vài ngày thì sai người đưa mấy cái rương tới.
Ông đổi ngân phiếu thành vàng bạc, tạo thành những hình thù nhỏ nhắn dễ thương như hạt dưa, đậu phộng, đậu, chuông reo, bí ngô nhỏ, nói là để cho Chúc Bạch Thược giữ lại để ban thưởng cho người khác hoặc tiêu xài. Thậm chí ông còn đặt một mảnh giấy vào lớp rương kép, hỏi Chúc Bạch Thược bằng ngôn ngữ chỉ có hai cha con bọn họ biết, hỏi nàng có muốn ở hoàng cung hay không. Nếu Chúc Bạch Thược không muốn, dù có chọc thủng trời thì ông cũng sẽ tìm cách đưa nàng ra.
Có vẻ là lần trước đông người tai vách mạch rừng nên cha Chúc nhịn không hỏi, lần này âm thầm đưa tin hỏi nàng.
Có thể thấy được lòng ông yêu thương con gái mình đến nhường nào.
Ngay cả hệ thống cũng im lặng, nó cảm thấy lúc trước Chúc Bạch Thược dùng 2 điểm để mua bùa bình an, tiêu tai giải hạn cho cha Chúc là một quyết định hết sức chính xác.
Phải bảo vệ người cha tốt như thế!
Chúc Bạch Thược viết thư về nhà, bề ngoài là quan tâm tới sức khỏe của cha Chúc, sau lưng là âm thầm viết bằng tiếng lóng, rằng nàng tự nguyện ở đây, bảo cha Chúc cứ nghỉ ngơi cho khỏe chờ ôm cháu ngoại.
Thế rồi cha Chúc mới thật sự yên tâm,
Cũng là sau khi về, ông mới nhận ra chuyến này vào cung mình đi rất suôn sẻ, những người giám thị ở trong và ngoài Xuyết Hà Cung đều là người của Hoàng đế sắp xếp.
Tuy là con gái ở chốn thâm cung nhưng lại sống rất tốt.
Tên cẩu Hoàng đế kia vẫn rất sủng ái con gái ngoan nhà mình nhỉ!
Từ khi cha Chúc tới thăm Chúc Bạch Thược, nàng như đã bỏ đi một khúc mắc nào đó, dần dần trở nên hoạt bát, rạng rỡ tựa ánh nắng mặt trời như xưa, ngày nào nàng cũng chơi đùa với Hỉ Nhi trong Xuyết Hà Cung, còn chọn vải may quần áo không biết chán là gì.
Thỉnh thoảng khi rảnh rỗi, Cao Dương sẽ đến Xuyết Hà Cung, ăn cơm với Chúc Bạch Thược, nếu quá bận thì hắn vẫn tới thăm nàng sau khi nàng ngủ rồi. Tiếc là chỉ cần hắn tỏ vẻ muốn ngủ lại, Chúc Bạch Thược đều sẽ cúi đầu không hé răng.
Thân là đế vương, bản thân Cao Dương cũng có sự kiêu căng của riêng mình nhưng mỗi lần hắn khó chịu thì lại nhìn gương mặt nhỏ nhắn và cái bụng đã nhô rõ ra kia, hắn chỉ đành sờ sờ cổ tay, bình tĩnh bỏ đi.