Thiên Kim Thật Lấy Mỹ Thực Bình Định Giới Giải Trí
Ngư Côn Tử10-06-2025 22:29:43
Một nghệ sĩ có nhân sinh quan quá chuẩn.
Lúc này Đường Kiều Kiều đang tám chuyện vui vẻ với Trương Ngũ, mấy nữ diễn viên ngồi gần bắt đầu tỏ ra khó chịu. Ai cũng chỉ là vai phụ chạy qua chạy lại, vậy mà sao lại có người quay phim chú ý tới Đường Kiều Kiều?
Một cô gái đóng vai quần chúng ngồi gần Đường Kiều Kiều nhất đã nghe trọn vẹn cuộc trò chuyện giữa cô với Trương Ngũ, liền lặng lẽ đứng dậy đi ra ngoài.
"Là ai? Ai dám nói đồ tôi nấu không ngon?"
Chẳng bao lâu sau, một người đàn ông trung niên đầu trọc lóc, bụng phệ lù lù xuất hiện ở phim trường, gào toáng lên.
"Là sư phụ Phạm – bếp trưởng đó, ai lại chọc giận ông ấy vậy?"
"Còn ai nữa, chắc chắn là cô nàng họ Đường kia rồi, tôi nghe cô ta nói đồ ăn của sư phụ Phạm nấu dở tệ."
Mấy cô diễn viên quần chúng tụ lại một góc, rù rì bàn tán, ai cũng hóng biến, chờ xem kịch vui.
Sư phụ Phạm không chỉ là bếp trưởng của đoàn phim, mà còn là người nhà của nhà sản xuất. Tính khí cực kỳ nóng nảy, trước giờ ai mà chê bai đồ ăn một chút là bị ông mắng cho: "Giỏi thì đừng ăn, cút luôn khỏi ăn đồ ông đây nấu."
Có nhà sản xuất chống lưng nên lâu dần chẳng ai dám mở miệng chê bai nữa.
Lần này Đường Kiều Kiều đụng ngay ổ kiến lửa rồi.
"Chính cô đúng không, dám nói đồ tôi nấu dở."
Đường Kiều Kiều nhìn người đàn ông béo như quả núi đứng chắn trước mặt, mặt đầy ngơ ngác.
Trương Ngũ cũng chấn kinh không kém, nhưng phản ứng cực nhanh – trời ơi, drama kìa!
Lập tức chỉnh ống kính quay thẳng hai nhân vật chính.
Đánh nhau đi, đánh nhau đi.
"Tôi đang hỏi đấy, có phải cô nói tôi nấu ăn dở không?" Sư phụ Phạm gằn giọng hỏi lại lần nữa.
Đường Kiều Kiều rất thẳng thắn: "Tôi có nói thịt gà quá khô, cà tím thì quá nhiều dầu."
"Con mẹ nó!"
Sư phụ Phạm thấy cô dáng người nhỏ nhắn, mặt mũi lạ hoắc, tưởng chỉ là vai phụ vớ vẩn nên càng hung hăng: "Cô từng nấu ăn chưa? Phân biệt nổi muối với đường, nước tương với giấm chưa mà dám lên mặt dạy đời tôi?"
Sắc mặt Đường Kiều Kiều lạnh hẳn.
Áo bếp trưởng của ông ta dính đầy dầu mỡ vàng khè, nói chuyện tay múa chân múa, nước miếng văng tứ phía, thái độ hống hách không khác gì đồ tể.
Kiểu đầu bếp như vậy cô gặp nhiều rồi, cũng là kiểu cô ghét nhất.
"Ông dùng gà mái già nuôi hơn ba năm – loại gà này rẻ vì thịt rất dai. Lúc nấu ông lại không chần sơ để khử mùi hôi, còn hầm quá lâu, chắc ít nhất phải hơn hai tiếng. Tôi nói sai chỗ nào? Muốn tôi nói tiếp không?"
Đường Kiều Kiều bình thản nói từng chữ, khiến sư phụ Phạm cứng họng không thốt nên lời.
Cả phim trường lặng ngắt như tờ.
Trương Ngũ thì quay lia lịa: Ôi chao, cú quay xe đỉnh quá!
Bị Đường Kiều Kiều bóc mẽ trước mặt mọi người, sư phụ Phạm vừa xấu hổ vừa tức tối, gắt lên:
"Con nhóc này thì biết quái gì về nấu ăn! Lúc ông đây làm đầu bếp cô chắc còn chưa cai sữa ấy chứ."
Đường Kiều Kiều lạnh lùng bật cười:
"Ông chỉ giỏi lấy tuổi ra dọa người khác với hét cho to mồm thôi, nấu ăn thì đâu cần cái giọng chát chúa đó."
Sư phụ Phạm cảm thấy bị xúc phạm nặng nề. Từ khi vào đoàn phim đến giờ, chưa ai dám coi thường ông ta như vậy.
"Nghe cái giọng điệu đó, cô cũng biết nấu ăn sao? Vậy thì đấu tay đôi đi!"
Đường Kiều Kiều đứng dậy:
"Được thôi. Nhưng nếu ông thua thì sao?"
"Nếu tôi thua, tôi lập tức quỳ xuống lạy cô ba cái. Còn cô mà thua thì cuốn gói ra khỏi đoàn!" Ông ta tỏ vẻ chắc thắng.
"Khỏi cần lạy. Ông không xứng. Tôi chỉ cần ông xin lỗi tôi trước mặt mọi người và thừa nhận mình đã ăn chặn tiền mua đồ của đoàn là được."
"Ai làm trọng tài?"
"Tất nhiên là những người đang có mặt ở đây rồi." Đường Kiều Kiều đáp.
[Cái loại người này đúng là đầu gấu trong đoàn. Kiều Kiều, đừng thi với ổng, an toàn quan trọng hơn]
[Kiều Kiều đừng sợ, bọn tôi ủng hộ cô, đè bẹp cái lão béo chết tiệt đó đi]
[Đúng rồi, ổng mà dám làm gì cô là tụi tôi khui hết ra luôn]
[Cái đoàn phim gì kỳ vậy, đồ ăn dở mà không cho chê, đúng kiểu xã hội đen]