Thiên Kim Thật Lấy Mỹ Thực Bình Định Giới Giải Trí
Ngư Côn Tử10-06-2025 22:29:42
Khi mọi người đã có mặt đầy đủ, trời cũng gần hoàng hôn. Đạo diễn bảo cả nhóm chụp một tấm ảnh tập thể để làm ảnh quảng bá.
Mao Lị là ngôi sao lớn nhất nên đứng chính giữa. Gương mặt lạnh lùng, khí chất như nữ hoàng bao trùm cả nhóm.
Thẩm Lương thì mặt sầm như ai thiếu nợ mình.
Chu Mộng cũng chẳng vui vẻ gì – vốn dĩ cô ta mới là sao lớn nhất chương trình, giờ bị đè hẳn vài bậc, lại còn thấy mặt Đường Kiều Kiều là càng bực, liếc mắt một cái đã bị máy quay bắt trọn khoảnh khắc.
Chỉ có Đường Kiều Kiều và Vệ Nhất Kỳ đứng bên cạnh cười toe toét, còn giơ tay tạo dáng chữ V chụp hình.
[Đường Kiều Kiều đúng là cô gái ngọt ngào đáng yêu nhất luôn]
[Cảm giác cả nhóm đều là "chiến thần", không ai dễ chọc đâu]
[Chụp ảnh nhóm mà thấy gượng gạo thế này, tự nhiên hóng mấy nhiệm vụ tiếp theo ghê]
"Chỉ có ngần này đồ ăn thôi à?"
Chu Mộng nhăn mặt tỏ vẻ không hài lòng. Cô ta lặn lội cả quãng đường đến cái làng nhỏ tồi tàn này, bụng đói meo mà còn phải tự nấu cơm tối, vậy mà tổ chương trình chỉ cho mấy thứ này?
Trên bàn chỉ có một con cá trắm cỏ, một miếng thịt heo, bốn quả cà chua, vài quả trứng gà và một túi bột bắp, thêm ít hành, gừng, tỏi vương vãi.
Chu Mộng nói: "Từng này đủ cho sáu người lớn ăn hai ngày á?"
Đạo diễn đáp: "Chỗ này chỉ để ăn tối nay thôi. Mai mọi người phải tự đi kiếm nguyên liệu."
Chuẩn luôn, kiểu gì chương trình cũng có chiêu trò thế này.
Vệ Nhất Kỳ đề xuất: "Hay để chị Kiều Kiều nấu đi, chị ấy nấu ngon lắm."
"Đồng ý, tôi cũng muốn thử tay nghề của Đường Kiều Kiều." Hồ Miểu lập tức hưởng ứng.
"Ái da, Chu Mộng, sao cô đạp tôi?" Hồ Miểu vừa dứt lời thì bị đạp đau một cái.
Chu Mộng tức đến nghiến răng. Tên Hồ Miểu này không biết tình hình hay gì, rõ ràng cô ta với Hồ Miểu mới là một đội cơ mà. Giờ để Đường Kiều Kiều làm bếp chính thì ánh đèn sân khấu chiếu hết vào cô rồi còn gì?
Chu Mộng nói: "Sáu người ăn mà để một mình Đường Kiều Kiều nấu thì vất vả quá. Hay chia ra đi, mấy người kia đâu có biết nấu. Tôi với Đường Kiều Kiều mỗi người nấu một phần, làm xong rồi gom lại ăn chung, cũng nhanh hơn."
"Được thôi." Đường Kiều Kiều chẳng để tâm. Chu Mộng mà muốn nấu hết thì cô nhường luôn cũng được.
Thấy Kiều Kiều gật đầu, Vệ Nhất Kỳ cũng không ý kiến gì nữa.
"Tôi lấy thịt heo, cà chua và trứng." Chu Mộng nhanh tay chọn ngay những nguyên liệu mình muốn. Con cá kia còn chưa cạo vảy, nhìn thôi đã thấy tanh rồi, cho Đường Kiều Kiều lo đi.
"Vậy tôi lấy cá trắm với bột bắp."
"Tôi dùng bếp phía Đông được không? Tôi không quen dùng bếp củi. Nếu cô thấy bất tiện thì mình chia nhau dùng luân phiên cũng được." Chu Mộng nói như thể đang bàn bạc tử tế, nhưng thật ra đã tính sẵn cả rồi.
Ngôi nhà mà tổ chương trình mượn có hai bếp, một cái chắc là xây từ hồi mới dựng nhà, vẫn dùng bếp củi, cái còn lại thì dùng gas.
Đường Kiều Kiều: "Sao cũng được."
Cứ vậy á? Thái độ quá nhẹ nhàng của Đường Kiều Kiều khiến Chu Mộng như đang đấm vào bông – cô ta dồn hết sức, mà bên kia lại nhẹ như không, cảm giác bất lực đó đúng là khó chịu.
[Thật lòng mà nói thì Chu Mộng hơi giả tạo, sao lại để cô ta chọn trước?]
[Kiều Kiều tốt tính quá, nhường hết phần ngon cho Chu Mộng rồi]
[Nhưng mà Chu Mộng đúng là dân thành phố, không biết dùng bếp củi cũng bình thường, mọi người đừng khó tính quá]
[Không biết thì học chứ, quay chương trình mà còn phải chiều cô tiểu thư này nữa à? Cao quý dữ ha]
Đường Kiều Kiều xách cá và bột bắp sang bếp phía tây. Vệ Nhất Kỳ đi theo sau nhăn nhó: "Chị Kiều Kiều, sao chị không tranh giành gì hết vậy?"
Đường Kiều Kiều ngạc nhiên liếc nhìn cậu một cái: "Tranh gì chứ? Ngay từ đầu tôi đã định chọn con cá đầu to này rồi."
"Con cá này nhìn là biết cá sông, thịt chắc, tầm sáu bảy ký, đúng chuẩn để làm món cá kho ăn kèm bánh ngô."
"Muốn làm món này phải dùng nồi gang lớn mới ra được cái vị đúng chuẩn. Dù Chu Mộng không nói, tôi cũng sẽ dùng căn bếp này thôi."