Chương 45

Cô Vợ Phú Nông Siêu Cấp Có Không Gian

Ngũ Nguyệt Tử Đinh Hương 16-08-2025 22:49:31

Dù sao thì cô ta cũng thật lòng thích Trần Nhiên. Nếu không, cũng sẽ không sử dụng đủ loại thủ đoạn ti tiện, cướp người từ trong tay Tiêu Lăng Ngọc, mặc kệ việc phá hoại mười năm tình cảm của người ta. Cho dù vừa rồi Trần Nhiên lạnh lùng và vô tình với cô ta như thế, nhưng tình cảm đã bén rễ, cũng không phải nói dứt là dứt được. Vẫn phải cho cô ta một khoảng thời gian nhất định chứ. Hơn nữa, cô ta cũng đã sớm biết nguyên nhân Trần Nhiên ở bên cô ta, đơn giản là vì tiền tài và Tập đoàn Huy Khánh sau lưng cô ta. Nhưng cô ta có lòng tin, Trần Nhiên nhất định sẽ thật lòng thích cô ta. Chỉ cần thật lòng thích cô ta, nhất định sẽ nâng niu cô ta trong lòng bàn tay che chở, giống như lúc trước che chở Tiêu Lăng Ngọc. Chỉ cần thật lòng thích cô ta, như vậy sức hấp dẫn của tiền tài cũng không còn mạnh mẽ nữa. Nhưng điều này cần thời gian. Chỉ cần cô ta vẫn là con gái của Triệu Huy Khánh, cho dù bọn họ kết hôn, Trần Nhiên cũng không dám làm gì cô ta. Chỉ cần trong khoảng thời gian này, cô ta có thể dạy dỗ Trần Nhiên một phen. Nghĩ đến đây, cô ta kéo ống tay áo của Triệu Huy Khánh, ngẩng đầu nhìn Triệu Huy Khánh với vẻ mặt cầu xin. "Cậu Nhan..." Lúc Triệu Mân Mạn kéo ống tay áo của Triệu Huy Khánh, Tiêu Lăng Ngọc trực tiếp gọi Nhan Tư Minh. "Được, tôi đồng ý!" Triệu Huy Khánh vừa nghe được Tiêu Lăng Ngọc gọi Nhan Tư Minh, lập tức kinh hãi, sợ hãi kêu lên một tiếng. Sau đó, ông ta lập tức cắt ngang lời Tiêu Lăng Ngọc đang gọi cậu Nhan, đồng ý chuyện này. Hơn nữa, con gái của ông ta vẫn nguyện ý kết hôn với Trần Nhiên. Nhưng trong lòng ông ta đã nhận định điều kiện Tiêu Lăng Ngọc đưa ra là vì Trần Nhiên. Từ biểu cảm lúc nãy Tiêu Lăng Ngọc nhìn Trần Nhiên có thể nhìn ra được, đáy mắt đầy thâm tình và không nỡ, nhịn đau buông tay, bày tỏ sự thành toàn cho tình yêu. Cho nên, chỉ cần Trần Nhiên và con gái ông ta kết hôn, làm việc ở Tập đoàn Huy Khánh, như vậy, Tiêu Lăng Ngọc, hoặc là người chống lưng sau lưng cô, cậu Nhan, sẽ có chỗ kiêng dè Tập đoàn Huy Khánh. Một điều kiện như vậy vừa có lợi cho bọn họ vừa có thể bảo vệ Tập đoàn Huy Khánh, ông ta không có lý do gì để không đồng ý. "Được, sảng khoái!" Tiêu Lăng Ngọc lớn tiếng nói, tiếp theo cười to nhìn về phía Trần Nhiên, lớn tiếng nói: "Anh Nhiên, anh xem, chỉ cần anh nói với tôi một tiếng, tôi tuyệt đối sẽ không dây dưa với anh, ngược lại sẽ làm hết khả năng để anh đạt được mong muốn. Tại sao anh lại không tin tôi chứ?" Mọi người nhìn thấy vẻ mặt Tiêu Lăng Ngọc biến đổi, vẻ mặt hết sức cổ quái và nghi hoặc. Rõ ràng vừa rồi Tiêu Lăng Ngọc mới mắng Trần Nhiên là đồ cặn bã, còn nói chia tay. Tại sao trong nháy mắt, Tiêu Lăng Ngọc lại vì Trần Nhiên mà làm đến mức này? Những người có mặt ở đây không thể không cảm thán Tiêu Lăng Ngọc yêu Trần Nhiên sâu đậm như thế. Trần Nhiên đi tới trước mặt Tiêu Lăng Ngọc, kích động nắm lấy tay Tiêu Lăng Ngọc, vui đến phát khóc, rất chân thành xin lỗi: "Xin lỗi, Ngọc Nhi, là anh đã làm em tổn thương, là anh đã làm em tổn thương. Nhưng sau này, anh nhất định sẽ bù đắp cho em." Tiêu Lăng Ngọc bị Trần Nhiên đột nhiên nắm tay, nổi hết da gà, lông mày hơi nhíu lại, sau đó thả lỏng ra. Cô muốn rút tay ra, nhưng Trần Nhiên nắm tay cô quá chặt. Nhan Tư Minh híp mắt, lập tức nắm lấy cánh tay anh ta, kéo tay anh ta ra, khiến Trần Nhiên vì cơn đau đột ngột mà rên lên một tiếng. Cánh tay bị Nhan Tư Minh nắm qua đã tím bầm một mảng, Trần Nhiên xoa xoa, nhíu mày, sau đó trừng mắt nhìn Nhan Tư Minh, trong ánh mắt mang theo tức giận và thù hận. Nhan Tư Minh nhìn anh ta với vẻ mặt châm chọc và khinh miệt, sau đó rất bực bội và bá đạo nói thẳng: "Tôi không thích đàn ông khác nắm tay người phụ nữ của tôi!" Trần Nhiên có một thoáng kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại. Anh ta lập tức cúi đầu, xin lỗi Nhan Tư Minh: "Xin lỗi!" Nhưng hai tay buông xuống thì nắm chặt thành quyền, trong lòng âm thầm thề: "Một ngày nào đó, mình nhất định phải mối báo thù này!" Nhan Tư Minh hoàn toàn phớt lờ anh ta, nắm lấy tay Tiêu Lăng Ngọc, rất đau lòng hỏi: "Bị nắm đau rồi sao? Cô đúng là đồ ngốc, bị nắm đau, chẳng lẽ không biết kêu lên sao?" Tiêu Lăng Ngọc lắc đầu nói: "Tôi không sao, cảm ơn cậu Nhan đã quan tâm." Triệu Huy Khánh nhìn thấy cảnh này, nhíu chặt lông mày, quay đầu nhìn vẻ mặt tức giận và nhục nhã của con gái, lập tức lộ ra vẻ thất vọng, muốn dạy dỗ đứa con gái không nên thân này một trận. Nhưng nghĩ đến còn có việc chính, chỉ có thể làm việc chính trước.