Chương 26: Thức tỉnh, thời khắc săn mồi

Xuyên Sách: Thề Chết Bảo Vệ Sự Trong Sạch Của Anh Tôi

Nhuyễn Thỏ Tử Tương 13-07-2025 16:16:11

Nghe thấy tiếng thông báo, lần đầu tiên Mộ Tinh Hà cảm thấy giọng thông báo này thật là tuyệt vời. Nhưng ngay sau đó... Mộ Bạch OUT. Mộ Tinh Hà không cười nổi nữa. ? What? Không phải anh vừa mới vào sao? Sao lại vào nữa rồi? Anh coi điểm hồi sinh là nhà mình à? Thẩm Tiêu Nhiên OUT. ? Bé cưng Kiều Duyệt mạnh vậy sao? Double kill? Tần Tu Trạch và Khương Dao bị dẫn đi, thấy Thẩm Thanh Châu lại có động tĩnh, Mộ Tinh Hà lùi lại một bước. "Chúng ta đã thành lập liên minh rồi, không được xé tôi!" "Ừm, đã thành lập liên minh rồi, không xé em đâu. Nếu tôi xé em, điểm số nhận được sẽ không tính." Nghe được lời hứa của anh, Mộ Tinh Hà mới thả lỏng. Thẩm Thanh Châu kéo tay Mộ Tinh Hà: "Đi với tôi, tôi sợ bị nhóm Kiều Duyệt hai đánh một, em bảo vệ tôi." "Được thôi." Mộ Tinh Hà ngáp một cái, buổi trưa cô không ngủ nên hơi buồn ngủ rồi. Không chạy nổi nữa... Thực ra Mộ Tinh Hà rất tò mò không biết Kiều Duyệt đã giải quyết Mộ Bạch như thế nào. Nhưng bây giờ lại gần nhóm Kiều Duyệt không phải là hành động khôn ngoan. Cô sợ bé cưng Kiều Duyệt đáng yêu của cô sẽ vì nghĩa lớn mà từ bỏ chị em. Nhưng dường như ông trời không muốn Mộ Tinh Hà được như ý. "Tinh Hà!" Giọng Kiều Duyệt vang lên. Mộ Tinh Hà quay đầu nhìn, thấy Kiều Duyệt đang chạy về phía cô. "Là em xé ô dù của chị à?" Mộ Tinh Hà hét về phía Kiều Duyệt. "Không phải em, là Thẩm Tiêu Nhiên." Kiều Duyệt vừa chạy vừa trả lời. Sau khi chạy đến trước mặt Mộ Tinh Hà, Kiều Duyệt mới nói tiếp: "Anh chị vừa ra ngoài thì bị Thẩm Tiêu Nhiên đang rình sẵn xé mất, sau đó tụi em tình cờ ở gần đó, nên đã báo thù cho anh chị." Mộ Bạch bị Thẩm Tiêu Nhiên xé? Mộ Tinh Hà khiếp sợ, sau đó trong đầu cô bật ra một từ. Gà mờ. Không xé nổi Khương Dao, không đánh lại Thẩm Thanh Châu còn có thể hiểu được. Không xé nổi tên Thẩm Tiêu Nhiên yếu ớt toàn thân 250 đó là thế quái nào? Chẳng lẽ lớn tuổi rồi nên tay chân không nhanh nhẹn, phản ứng chậm chạp? Oh my god. Mộ Tinh Hà khiếp sợ. Mới 27 tuổi mà đã thế này rồi sao? "Vậy nên, Tinh Hà... Chúng ta có thể bắt đầu xé bảng tên được chưa?" Kiều Duyệt ôm mặt nở một nụ cười tươi, trong mắt ánh lên vẻ háo hức: "Một đấu một! Em đấu với chị." Sau trận chiến vừa rồi khi xé được bảng tên của Thẩm Tiêu Nhiên, Kiều Duyệt cảm thấy mình lại có thể làm được. Mộ Tinh Hà suy nghĩ một chút rồi đáp: "Được thôi." Cô đã từng đấu với Thẩm Tiêu Nhiên, Thẩm Thanh Châu, Khương Dao. Chắc sẽ không lật xe đâu nhỉ? Chắc vậy... Ba phút sau, hai người đồng thời xé được bảng tên của đối phương. Mộ Tinh Hà thực sự không ngờ, tốc độ của Kiều Duyệt thực sự quá nhanh. Do Mộ Tinh Hà xé nhanh hơn một chút, nên Kiều Duyệt bị loại. Lâm Thi Nhiễm nhìn thấy vẻ thất vọng của Kiều Duyệt, cũng đi theo nhân viên công tác, đi an ủi cô em họ đáng thương của mình. [Trời ơi, Tinh Hà xé được mấy người rồi. ] [Lúc đầu là thỏ trắng bỏ chạy, bây giờ... ] [Bây giờ đã thức tỉnh, đến thời khắc săn mồi... ] Mộ Tinh Hà đi đến một chiếc xích đu bên đường, cuộn tròn người vào trong. Ôi mẹ ơi, mệt chết cô rồi, cuối cùng cũng có thể thở được rồi. Hơn một giờ trôi qua, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi rồi. Tiếng bước chân đến gần, bóng dáng của Thẩm Thanh Châu che khuất ánh nắng, Mộ Tinh Hà ngẩng đầu nhìn lên. Bốn mắt nhìn nhau. Đôi mắt mang nụ cười ấy cứ như vậy đập vào mắt Mộ Tinh Hà. Mộ Tinh Hà hơi ngẩn ngơ... Sao cảm giác trong mắt người này lúc nào cũng mang theo nụ cười vậy.