Xuyên Sách: Thề Chết Bảo Vệ Sự Trong Sạch Của Anh Tôi
Nhuyễn Thỏ Tử Tương13-07-2025 16:16:10
Trên xe.
Mộ Tinh Hà ngồi ở ghế phụ lái nhìn Thẩm Thanh Châu: "Bỏ Thẩm Tiêu Nhiên ở đó không ổn lắm nhỉ?"
"Không sao đâu, cho dù anh trai em không chở nó, cũng sẽ có người khác chở, tình huống xấu nhất cũng chỉ là cậu của nó đưa về."
Cậu? Mộ Tinh Hà chợt nhớ ra, cứ gọi đạo diễn Trương mãi cô suýt quên mất, Trương Việt Mẫn là con thứ hai của nhà họ Trương ở thủ đô, mẹ của Thẩm Tiêu Nhiên - Trương Tình Vũ chính là cô chủ nhà họ Trương, em gái của Trương Việt Mẫn.
Trong xe hoàn toàn im lặng.
"Đã nghĩ ra tối nay và sáng mai ăn gì chưa?"
"Làm salad rau củ nhé? Canh thì làm canh trứng cà chua?" Đêm khuya làm những món canh phức tạp, cô bị điên mới làm như vậy: "Rồi làm thêm cánh gà coca. Tạm thời chỉ nghĩ ra những món này."
"Vậy đến đó rồi tính."
Nói thật, Mộ Tinh Hà chỉ định cho Mộ Bạch ăn salad rau củ thôi, he he (〃"▽"〃).
Mộ Bạch: Em thật sự thương anh.
Đến siêu thị.
Chưa đi được bao lâu, Mộ Tinh Hà đã phát hiện ra manh mối.
Không phải nói không biết chọn rau sao?
"Anh Thẩm có con mắt chọn rau củ thật tốt..." Vẻ mặt Mộ Tinh Hà đầy nguy hiểm, cười híp mắt nhìn Thẩm Thanh Châu.
Thẩm Thanh Châu cười khẽ, cầm dưa chuột đã chọn bỏ vào xe đẩy: "So với việc đợi Thẩm Tiêu Nhiên tiết lộ với em, vẫn nên để tôi tự khai thì hơn. Thực ra, tôi chỉ muốn đi siêu thị với em mà thôi."
Mộ Tinh Hà: ? Chỉ muốn đi siêu thị với cô mà thôi?
Những chữ này tách ra cô đều hiểu, sao ghép lại thì không hiểu nữa rồi?
Thẩm Thanh Châu nhìn Mộ Tinh Hà đang bối rối, giơ tay xoa đầu cô: "Để lát nữa hẵng đến khu đông lạnh và thịt, đi xem khu đồ ăn vặt trước nhé."
Anh nói xong đẩy xe đi về phía trước.
Mộ Tinh Hà nhấc chân đuổi kịp: "Anh còn muốn mua đồ ăn vặt?"
"Thẩm Tiêu Nhiên nói tối nay muốn tổ chức chơi game, mua ít đồ ăn vặt thì tốt hơn. Xem thích ăn gì thì bỏ vào đi. Tôi bắt người bắt lâu như vậy chính là để dùng vào lúc này."
Mộ Tinh Hà trêu chọc: "Tôi còn tưởng những người thế hệ chú bác như anh sẽ phản đối trẻ con ăn đồ ăn vặt chứ."
Thẩm Thanh Châu bất đắc dĩ: "Bạn nhỏ Mộ Tinh Hà à, tuy tôi là chú út của Thẩm Tiêu Nhiên, nhưng tôi mới 26 tuổi, còn nhỏ hơn anh trai em một tuổi."
Lần đầu tiên đi siêu thị một mình với người khác giới, Mộ Tinh Hà vẫn hơi căng thẳng, nhưng nhìn thấy vẻ mặt để mặc cô bắt nạt của Thẩm Thanh Châu, cô cũng thả lỏng hơn nhiều.
Mộ Tinh Hà đẩy Thẩm Thanh Châu về phía trước: "Vậy tôi sẽ phải bòn của anh một khoản mới được."
Kết quả là không cần Mộ Tinh Hà động tay, Thẩm Thanh Châu đã sớm bỏ những thứ cô nhìn vào xe đẩy rồi.
Cuối cùng mua xong thịt và đồ đông lạnh, hai người về bãi đỗ xe.
"Sao anh lại xin thu ngân thêm một túi vậy?"
"Chia của."
"Chia của?"
"Ngoài tôi ra, các chú bác ông nội trong nhà họ Thẩm thật sự không ủng hộ việc ăn nhiều đồ ăn vặt, khi ép thậm chí sẽ khóa thẻ của Thẩm Tiêu Nhiên và Thẩm Chước Nhan. Lúc này bọn chúng sẽ tìm đến tôi, kéo tôi đi mua đồ, mua xong rồi chia nhau. Gọi là, chia của."
Thì ra Thẩm Tiêu Nhiên và Thẩm Chước Nhan còn có chuyện như vậy...
Thẩm Thanh Châu lấy ra không ít đồ ăn vặt từ túi đồ đầy ắp, nhét vào túi mới và để sang một bên.
"Đây là phần thưởng cho bạn nhỏ Mộ Tinh Hà vì đã đi mua đồ với tôi."
"Vậy, cảm ơn chú út?"
Thẩm Thanh Châu: ...
"Cứ gọi tôi là Thẩm Thanh Châu là được rồi."
Thẩm Thanh Châu đóng cốp xe lại, mở cửa phụ cho Mộ Tinh Hà: "Đi thôi, trở về."
"Ừm."
Đóng cửa xe xong, Thẩm Thanh Châu nhìn Mộ Tinh Hà ngồi bên trong qua cửa kính, ánh mắt khẽ động.
Cứ gọi tôi là Thẩm Thanh Châu là được rồi.
Bởi vì tôi có... Ý đồ riêng với em.