Chương 50: Bữa tối 2

Xuyên Sách: Thề Chết Bảo Vệ Sự Trong Sạch Của Anh Tôi

Nhuyễn Thỏ Tử Tương 13-07-2025 16:16:07

Nụ cười trên mặt Thẩm Thanh Châu dần sâu thêm: "Ăn cơm trước đã." Cạch một tiếng, dây an toàn ngăn giữa hai người đã được mở ra. Vừa vào cửa, Mộ Tinh Hà đã hiểu tại sao người già trong nhà thích đến đây. Toàn bộ nhà hàng được trang trí theo phong cách cổ điển Trung Hoa. Tổng thể toát lên vẻ nho nhã, sang trọng, tinh tế. Một từ để miêu tả, đẹp. Ánh sáng, thư họa, sơn thủy, không gian... Những nét đặc trưng của phong cách cổ điển Trung Hoa được kết hợp rất tốt ở đây. Tứ Quý Lâu đúng là một nơi tuyệt vời, Mộ Tinh Hà vừa vào đã thích nơi này rồi. Nhưng có một số nơi trang trí theo phong cách Trung Hoa thì Mộ Tinh Hà càng ít đến càng tốt. Trang viên họ Mộ cũng được trang trí theo phong cách cổ điển Trung Hoa, mỗi lần về, vừa vào là Mộ Tinh Hà có cảm giác ngay cả việc cô ăn quýt đường cũng là sai. Kiểu trang trí này còn có thể tôn lên khí thế của con người, Mộ Tinh Hà có cảm nhận sâu sắc về điều này. Bình thường ở nhà gặp ông nội, đó là ông nội. Ở trang viên gặp ông nội, đó chính là ông cụ nhà họ Mộ. Thẩm Thanh Châu dẫn Mộ Tinh Hà vào một phòng riêng hai người. Thẩm Thanh Châu đưa thực đơn cho Mộ Tinh Hà: "Xem thử em muốn ăn gì?" Mộ Tinh Hà cầm thực đơn. Trời ơi. Ở thủ đô đã quen với giá 188,288,688, đột nhiên thấy 68,78,99... Không khỏi hơi không quen. Thẩm Thanh Châu nhận ra vẻ ngạc nhiên của Mộ Tinh Hà: "Lần đầu tôi đến cũng ngạc nhiên một hồi, nhưng ở đây ngoại trừ cá, các món khác đều khá ít, em có thể gọi thêm vài món, nếu không ăn hết, để Thẩm Tiêu Nhiên và Thẩm Chước Nhan đến dọn đĩa." "Nghe lời vậy sao?" Thẩm Thanh Châu nhướng mày, không có cách nào, áp chế huyết mạch. Thực tế là, áp chế tiền bạc. Thẩm Tiêu Nhiên, Thẩm Chước Nhan: Người có tiền là đại gia. Mộ Tinh Hà gọi một món sườn chua ngọt và một món ngó sen nhồi gạo nếp. Thẩm Thanh Châu lại gọi thêm vài món. Cuối cùng là sáu món, hai canh thêm một đĩa bánh bao. Thẩm Thanh Châu múc một bát canh hải sản cho Mộ Tinh Hà: "Công ty truyền thông em tiếp quản đó, địa chỉ không được riêng tư và bảo vệ cũng bình thường, em có cần tôi tìm chỗ khác không?" "Chỗ đó tôi cũng nghĩ vậy, chiều nay đã nhờ trợ lý của mẹ tôi giúp xử lý rồi, nên đành phải từ chối ý tốt của anh thôi..." Ánh mắt Thẩm Thanh Châu tối sầm: "Tại tôi hỏi muộn." Mộ Tinh Hà thấy Thẩm Thanh Châu tỏ vẻ thất vọng, đầy vẻ tan vỡ thì dừng động tác ăn: "Hay là, sau này tôi có việc sẽ tìm anh nhé?" Ánh mắt vốn tối sầm lập tức sáng lên: "Được." Mộ Tinh Hà: Dễ dỗ vậy sao? Mộ Tinh Hà gắp một miếng củ sen nhồi gạo nếp, vừa cắn vào miệng lập tức cảm thấy cả người như nở hoa. Cảm giác dai mềm, mang theo vị ngọt vừa phải, nắm bắt độ vừa vặn, hoàn toàn không khiến người ta cảm thấy ngán. Không bao giờ nghi ngờ về khẩu vị của bà nội, Tứ Quý Lâu thật sự rất ngon. Một bữa ăn khiến Mộ Tinh Hà no nê, đây chính là niềm vui của ẩm thực... Cơn nước xong, Mộ Tinh Hà nói một địa chỉ, nhờ Thẩm Thanh Châu đưa cô đến đó. Trước khi đi, Mộ Tinh Hà thấy một chiếc xe thể thao màu bạc lướt qua bọn họ. Cô liếc mắt nhìn qua, đó là Thẩm Tiêu Nhiên đến dọn đĩa. Trên xe, Mộ Tinh Hà nhìn gương mặt nghiêng của Thẩm Thanh Châu, để tâm trí trôi đi, trong đầu nghĩ về những khoảnh khắc từ hôm trước đến giờ. Là cô đã nghĩ quá nhiều sao? Chiếc Maybach đen cuối cùng dừng lại ở bãi đỗ xe ngầm. Thẩm Thanh Châu cởi dây an toàn nhìn Mộ Tinh Hà: "Đến rồi." Mộ Tinh Hà cũng cởi dây an toàn, dừng lại một giây rồi từ từ nghiêng người về phía Thẩm Thanh Châu, đôi mắt thường hay mang ý cười lúc này vô cùng nghiêm túc: "Thẩm Thanh Châu." "Ừm, tôi đây." "Có phải anh..." Nói được nửa câu lòng can đảm của Mộ Tinh Hà đã cạn kiệt, hỏi câu này có phải quá tự luyến không? Thẩm Thanh Châu cũng nghiêng người về phía Mộ Tinh Hà, anh nhướng mày, trong mắt mang theo sự mong đợi: "Là gì?"