Cất hết những thứ có thể dùng được vào ba lô rồi đeo lên lưng, Lý Tư Tĩnh tiếp tục tìm kiếm.
Khi lên đến tầng cao nhất, cô chợt nghe thấy tiếng động từ xa. Cô bất giác nhíu mày, lẽ nào có kẻ nhanh chân đến trước rồi?
Lại có người đến sớm hơn cả mình? Lý Tư Tĩnh có chút không cam tâm, bước thêm vài bước về phía trước để xem là ai.
Chỉ thấy một bóng hình từ xa tiến lại gần phía cô. Khi nhìn rõ hình dạng đó, Lý Tư Tĩnh kinh ngạc đến sững người.
Thứ đang đi tới không thể gọi là người, mà là một cuốn sách... có tay có chân?
Cuốn sách màu nâu xám cao khoảng năm mươi centimet, bên dưới có hai cái chân dài cả mét, khẳng khiu như đôi đũa, hai bên còn có hai cánh tay ngắn ngủn.
Trên bìa sách, một cách kỳ dị, mọc ra hai con mắt tròn xoe và một cái miệng hình cái loa.
Sau khi đã trải qua chuyện vô lý như xuyên không vào thế giới game sinh tồn, Lý Tư Tĩnh cứ ngỡ sẽ chẳng còn chuyện gì vô lý hơn thế nữa.
Kết quả là sự thật trước mắt cho cô biết, không có gì là vô lý nhất, chỉ có vô lý hơn.
Cái thứ quái đản có tay có chân này rốt cuộc là cái gì vậy?
Mãi cho đến khi cuốn sách đến ngày càng gần, Lý Tư Tĩnh mới hoàn hồn, vội vàng giơ nỏ lên nhắm vào nó.
Nhưng cuốn sách dừng lại cách cô ba mét, không tiến thêm nữa, mà dùng cái miệng loa nhỏ của nó cất tiếng nói.
"Bạn học, đang trong giờ học, sao em còn lêu lổng bên ngoài thế?" Giọng nói có phần trẻ con nhưng the thé, được khuếch đại qua cái loa, nghe hơi chói tai.
"Ờ..." Cô biết trả lời thế nào đây?
"Tuổi trẻ không gắng sức, già cả chỉ đau buồn! Bạn học, em nên học bài rồi, lại đây giải bài tập với tôi nào!"
Nói rồi, cuốn sách từ từ mở ra...
Là một dân ban xã hội, thời còn đi học, Lý Tư Tĩnh ghét nhất là phải làm toán. Cô không ngờ rằng, đến cái thế giới mà mạng sống cũng khó giữ này, cô vậy mà vẫn không thoát khỏi số phận phải giải đề.
Trong trường có sách là chuyện bình thường nhưng quyển sách này lại có tay có chân, còn bắt người ta giải đề thì đúng là không bình thường. Chẳng lẽ đây chính là... quái tài nguyên? Quả nhiên rất quái.
Quyển sách quái tài nguyên từ từ mở bìa ra trước mặt Lý Tư Tĩnh, bên trong hiện ra rõ ràng là một bài toán hàm số cao cấp. Nhìn những ký hiệu toán học chi chít như x, y trên đó, đầu cô tức khắc ong lên.
"Mời bạn học giải bài toán này trong vòng ba mươi phút." Cái loa nhỏ của quyển sách quái tài nguyên nhúc nhích nói.
Trước mặt Lý Tư Tĩnh, tức thì xuất hiện một bộ bàn ghế học sinh, trên bàn còn bày ngay ngắn một tập giấy nháp và bút chì.
Giải được bài toán là qua màn đúng không? Lý Tư Tĩnh chợt nhớ đến những gì viết trên kênh thế giới, gặp quái tài nguyên có hai cách, một là vượt qua thử thách, hai là... giết chết.
So với việc giải đề để qua màn, cô đột nhiên cảm thấy cách giết quái có vẻ hợp với mình hơn. Nghĩ đến đây, cây nỏ cầm tay vốn đã nhắm vào quyển sách quái tài nguyên lập tức bắn ra. Không biết sức chiến đấu của con quái tài nguyên này thế nào?
Mũi tên lao vun vút, trong nháy mắt đã đến trước mặt quyển sách quái tài nguyên, bắn thẳng vào trang đề bài."Keng" một tiếng, trang giấy đáng lẽ phải bị xuyên thủng lại vang lên tiếng kim loại va chạm. Mũi tên rơi xuống đất, phát ra tiếng kêu thanh thúy, trên quyển sách không hề lưu lại một vết tích nào.
[Khi quái tài nguyên sách đang dạy học, là thời kỳ đặc biệt, có thể phòng ngự mọi đòn tấn công. ]
Dòng thông báo hiện lên trước mặt Lý Tư Tĩnh khiến cô thở phào nhẹ nhõm, cứ tưởng nó bất khả chiến bại chứ! Hóa ra chỉ là tạm thời.
"Bạn học, em đang làm gì vậy? Sách là để em học, không phải để em nghịch."
"Có ý định phá hoại sách vở, phạt em ba thước vào tay, đưa tay ra đây." Vừa nói, bàn tay phải ngắn ngủn của quyển sách quái tài nguyên khẽ lắc, biến ra một cây thước kẻ.