Lý Tư Tĩnh không quan tâm đến các tài nguyên khác, trừ khi là đồ ăn thức uống có thể trực tiếp cho vào bụng. Nhưng bụng một người thì chứa được bao nhiêu chứ? Còn những tài nguyên khác, có tìm được nhiều đến mấy cũng chỉ dùng được hôm nay, chẳng mang đi được gì cả. Thực sự không cần thiết lãng phí thời gian đi tìm làm gì, gặp được thì tiện tay mang theo thôi.
Bên trong tòa nhà thí nghiệm, ngoài các dụng cụ và đồ chứa dùng cho thí nghiệm ra thì đúng là chẳng có gì cả. Lý Tư Tĩnh đi một vòng, chỉ tìm thấy một căn phòng khóa trái ở tầng cao nhất, mà chìa khóa lại cắm sẵn trên ổ khóa.
Bên trong không có bẫy gì chứ? Cô chần chừ một lát, rồi vẫn vặn chìa khóa, xoay nắm cửa.
Ngay khoảnh khắc đẩy cửa ra, Lý Tư Tĩnh đột ngột né người sang một bên, giơ nỏ lên nhắm vào trong phòng. Kết quả là không có gì xảy ra cả. Trong phòng không có người cũng chẳng thấy cái bẫy nào. Cô lo lắng hão rồi.
Nhưng cô không hề thả lỏng cảnh giác, cẩn thận nghiêng người từ từ đi vào, trong tư thế sẵn sàng bỏ chạy bất cứ lúc nào. Căn phòng không lớn lắm, khoảng hơn chục mét vuông, chỉ là một phòng nghỉ bình thường với một cái giường, một cái tủ, nhìn một cái là thấy hết.
Nhưng một căn phòng bình thường, sao lại phải khóa cửa chứ?
Lật tung chăn đệm trên giường lên, không phát hiện gì. Cô lại cẩn thận đi tới trước tủ, mở tủ ra.
Lý Tư Tĩnh trợn mắt há mồm nhìn thứ bên trong tủ, cô cảm giác như mình gặp ảo giác. Nếu không thì sao cô lại có thể nhìn thấy một cái rương màu vàng, khoảng bốn mươi xăng-ti-mét, bên trong chiếc tủ bình thường này chứ.
Quan trọng nhất là, sau khi nhìn chằm chằm ba giây, dòng chữ hiện lên phía trên nó.
[Rương Tài Nguyên Màu Vàng: Rương tài nguyên cao cấp, có xác suất xuất hiện sách kỹ năng. ]
Thật vậy sao? Toàn bộ điểm tài nguyên chỉ có chín cái rương cao cấp, mà nó lại xuất hiện một cách đơn giản như vậy trong căn phòng bình thường này ư? Không khó khăn, không cạm bẫy, không một chút trắc trở nào, cứ thế để cho một kẻ số nhọ như cô nhận được ư?
Lẽ nào cô thực sự đổi vận rồi sao? Lý Tư Tĩnh cố nén sự kích động trong lòng, bước tới ôm lấy cái rương.
[Chúc mừng người chơi Lý Tư Tĩnh đã thành công nhận được rương tài nguyên cao cấp đầu tiên của điểm tài nguyên này. Rương sẽ mở sau một giờ nữa. ]
[Trong vòng một giờ này, thông tin vị trí của rương tài nguyên cao cấp sẽ được đánh dấu thời gian thực trên bản đồ, tất cả người chơi đều có thể nhìn thấy. ]
[Hệ thống sẽ công bố tin tức sau năm phút nữa. Hãy mau chóng chạy trốn!]
Sắc mặt Lý Tư Tĩnh biến đổi trong nháy mắt. Cô dùng sức, quả nhiên không mở được rương. Bảo sao lại đơn giản lấy được rương tài nguyên cao cấp như vậy thì ra cái bẫy nằm ở đây!
Để tất cả mọi người biết cô đã có được rương tài nguyên cao cấp, lại còn cho tất cả biết vị trí của nó. Lý Tư Tĩnh có thể tưởng tượng ra cảnh tượng chào đón mình sẽ là một cuộc truy đuổi quy mô lớn cỡ nào!
Nhưng bảo cô từ bỏ cái rương cao cấp này ngay bây giờ thì cô cũng không cam lòng. Đồ đã tới tay rồi sao có thể vứt bỏ chứ!
Năm phút sau trò chơi mới công bố tin tức, cô vẫn còn cơ hội. Không thử sao biết được!
Không chút do dự, cô ôm rương, xoay người chạy xuống lầu về phía chiếc xe, vừa chạy vừa mở bản đồ thời gian thực.
Vị trí của cô nhấp nháy màu đỏ tươi trên bản đồ, thu hút ánh nhìn của rất nhiều người.
"Ủa, sao trên bản đồ của tôi tự dưng lại có thêm một chấm đỏ vậy?"
"Của tôi cũng thế, lại còn đang di chuyển nữa chứ. Không lẽ là BOSS gì à?"
"Vậy giết BOSS xong thì có lợi ích gì? Lẽ nào là rương tài nguyên cao cấp?"
"Tiếc là tôi ở xa quá, chạy không kịp rồi."
"Ở ngay gần chỗ tôi này! Để tôi qua xem sao!"
—
Lý Tư Tĩnh vào lại trong xe, cô thắt dây an toàn, nhấn mạnh chân ga, chiếc xe lao vút đi như một mũi tên. Học lái xe chưa đầy ba ngày, đây là lần đầu tiên cô lái nhanh như vậy cũng là lần đầu tiên biết tốc độ tối đa của chiếc xe này chỉ có 80 km/h.