Chương 23

Trọng Sinh Ngược Tra: Thiên Kim Giả Siêu Giàu

Nam Qua Hoàn Tử 25-05-2025 05:45:22

Dì Ngô tức giận nghiến răng nói: "Đến tôi còn thấy ông chủ và bà chủ rõ ràng đang thiên vị cái cô Ngôn Tuyết Kiến kia! Không biết tại sao họ lại làm như vậy, cô chủ, cô phải chịu oan uổng rồi, tôi biết cô không muốn làm mất mặt ông bà chủ nên mới nói dối vậy." Ngôn Hề nhìn dì Ngô mà không khỏi muốn cười, chẳng bao lâu nữa, bà ta cũng sẽ giống như vợ chồng Giang Kỷ Tân mà thôi. Nhưng lần này, cô chẳng sợ gì cả. Để không làm Giang Tuyết Kiến mất mặt, hôm sau Sở Lâm Lâm đã dẫn cô ta đi dạo trong trung tâm thương mại và mua rất nhiều quần áo đắt tiền mang về. Giang Tuyết Kiến chưa bao giờ thấy nhiều quần áo mới như vậy, cô ta vui mừng đóng cửa trong phòng cả ngày, thử hết tất cả các bộ đồ, chụp ảnh rồi đăng lên mạng xã hội. Tất nhiên, Ngôn Hề và bố mẹ ở quê của cô đều là đối tượng bị cô ta chặn lại. Nhìn những bình luận ngưỡng mộ từ bạn bè, Giang Tuyết Kiến cuối cùng cảm nhận được cảm giác được nâng niu như một cục vàng, cô ta hiện tại đã hoàn toàn trở thành một công chúa rồi! Cho dù đứng trước Ngôn Hề, cô ta cũng không còn là cô vịt con xấu xí nữa! Suốt ba ngày liền, mỗi khi gặp Ngôn Hề trong biệt thự, Giang Tuyết Kiến đều tránh né, nếu không tránh được thì cũng cười tươi và rất lễ phép chào hỏi Ngôn Hề, như thể chuyện cô bị vu oan ăn cắp đồ ngày đó chưa từng xảy ra. Ngôn Hề biết, những người như Giang Tuyết Kiến, có thù tất sẽ ghi nhớ trong lòng. Kiếp trước, bản xét nghiệm huyết thống chính là thời điểm cô ta không còn kiên nhẫn chịu đựng nữa. Còn kiếp này, Ngôn Hề đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, chỉ đợi cô ta ra tay. ... Sáng hôm đó, Ngôn Hề chưa tỉnh ngủ, cửa phòng đột nhiên bị đá mở mạnh. Giang Kỷ Tân tức giận xông tới bên giường, định thẳng tay ném tờ kết quả xét nghiệm huyết thống vào mặt Ngôn Hề, nhưng không ngờ cô gái trên giường dường như hiểu rõ mọi chuyện, khi tờ giấy chuẩn bị rơi xuống. Cô nhẹ nhàng lật người ngồi dậy, khéo léo tránh đi. Giang Kỷ Tân có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh đã tức giận nói: "Quả nhiên cô không phải là con gái tôi! Tuyết Kiến mới là con gái ruột của tôi! Sao tôi lại mù quáng nuôi con gái của người khác suốt mười tám năm qua chứ!" Vào khoảnh khắc này kiếp trước, cô nhớ mình đã ngẩn ra, không thể tin nổi. Sở Lâm Lâm, Giang Tuyết Kiến, dì Ngô và những người khác đều đứng ngoài cửa nhìn tất cả mọi chuyện. Lúc đó cô không thể tin rằng đây là sự thật, cầm bản báo cáo lên, xem đi xem lại mấy lần, cuối cùng tay run rẩy không thể cầm nổi báo cáo nữa. Cô vẫn không tin, gọi Giang Kỷ Tân là bố, hỏi ông ta có đang lừa cô hay không, có phải đang trêu cô không. Khi cô đề nghị làm xét nghiệm lại, Giang Kỷ Tân đã lớn tiếng mắng cô, nói rằng họ đã làm xét nghiệm mấy lần rồi mới xác nhận. Giang Kỷ Tân thậm chí còn ghét bỏ, không muốn nhìn cô thêm một lần nào nữa, quay lưng lạnh lùng nói: "Thu dọn đồ đạc rồi cút khỏi nhà này ngay lập tức!" Dì Ngô mở to mắt nhìn cô gái trên giường còn đang dụi mắt còn ngái ngủ. Giang Tuyết Kiến nghĩ rằng Ngôn Hề nhất định sẽ khóc to, cô sẽ từ một tiểu thư trở thành một kẻ không có gì cả. Cô ta cho rằng cuối cùng mình sẽ được thấy cảnh tượng Ngôn Hề luôn cao ngạo trở nên thảm hại. Cô ta đã chuẩn bị điện thoại để quay video rồi. Nhưng sự thật khiến Giang Tuyết Kiến thất vọng. Cô gái trên giường không khóc, không la, chỉ nhẹ nhàng xuống giường, ngay cả tờ kết quả xét nghiệm cũng không nhìn lấy một cái. Cô nhìn thẳng vào Giang Tuyết Kiến, hỏi: "Số điện thoại của bố mẹ tôi là bao nhiêu?" Giang Kỷ Tân không thể tin vào mắt mình. Ông ta đã chuẩn bị tinh thần. Khi nhìn thấy bản báo cáo, ông ta đã hút hai điếu thuốc để tự xả giận vì nuôi con gái người khác suốt mười tám năm, ông ta đau lòng vì con gái ruột phải sống trong gia đình nghèo khó như vậy!