Chương 45

Thập Niên 80: Mang Theo Hệ Thống Bếp Thần, Tôi Mở Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia

Nam Nhan Hề 06-06-2025 23:29:42

"Anh ăn được cay không?" Nguyễn Nhuyễn vừa gắp dưa muối vừa hỏi. Cô biết nhiều người đến đây là vì loại dầu ớt đỏ rực kia. "Ăn được chứ! À cô chủ nhỏ, dưa chua này bán sao vậy?" "Mua mì om đậu thì được tặng." Nguyễn Nhuyễn múc một muỗng dầu ớt, cẩn thận chan lên một nửa phần mì, nửa còn lại vẫn giữ nguyên vị gốc. Mọi người trong hàng thầm tấm tắc trong lòng, cô chủ nhỏ đúng là tốt bụng quá, dưa muối nhìn đã thấy ngon mà còn tặng không! Người vừa nhận được hộp cơm, tay bưng mà không nỡ đậy nắp. Mì om đậu có màu sắc đẹp mắt, mùi thơm của thịt quyện với mùi mì không ngừng bay vào mũi. Anh ta quyết định đứng luôn bên cạnh ăn. Gắp thử một đũa mì nguyên vị, mùi tương đậm đà, sợi mì nào cũng dính thịt ba chỉ băm nhỏ, ăn vào cảm giác phong phú vô cùng. Không chỉ có thịt, mà còn có đậu cô ve thấm đẫm nước sốt. Mì mềm vừa đủ, không bị nhũn, càng nhai càng thơm. Ăn liền hai đũa, anh ta gắp thêm miếng dưa chua. Vừa cắn một cái đã thấy giòn tan, vị chua xộc lên đầu lưỡi, sau đó là vị cay nhẹ nhàng, khiến anh ta gần như quên luôn mùi vị của mì lúc nãy. Vậy là lại phải gắp thêm đũa nữa. Mì chan với dưa chua đúng là vừa chống ngấy, vừa kích thích vị giác. Không lạ gì khi cô chủ lại tặng kèm dưa muối, đúng là một sự kết hợp hoàn hảo. Đây là lần đầu tiên anh ta được ăn món mì om đậu đũa ngon đến thế. Có người trong hàng thấy anh ta ăn ngon lành quá liền cất tiếng hỏi: "Ngon không? So với mì lạnh thì cái nào ngon hơn?" Anh ta ngước lên, thấy ai cũng đang nhìn mình, mà trong miệng lại toàn mì, không nỡ nuốt vội, đành chỉ vào miệng ra hiệu mình chưa tiện nói. Nhưng người xếp hàng lại tưởng anh ta đang ngầm khẳng định mì om đậu ngon hơn. Lúc này có người khác cũng vừa ăn xong góp lời: "Tôi thấy món nào cũng ngon cả, mọi người thích ăn gì thì chọn cái đó, món nào cũng đáng tiền hết!" Câu nói này lại càng khiến người khác phân vân hơn, nên mua cái nào đây? Thậm chí còn bắt đầu bàn luận rôm rả. Chủ nhiệm Lý hấp tấp đến xếp hàng. Hôm nay ông ấy dậy sớm cả tiếng đồng hồ để tìm cô chủ nhỏ nói chuyện hợp tác làm dầu ớt, không ngờ đến nơi đã thấy có hàng dài chờ đợi. Vậy mai phải đến sớm hơn mới được. Đang nghĩ ngợi thì người phía trước quay đầu hỏi ông: "Chú định mua mì om đậu hay mì lạnh?" Câu này còn phải hỏi sao? Chủ nhiệm Lý bật thốt: "Tất nhiên là mì lạnh!" "Chú quyết rồi à? Trời ơi, tôi thật không biết nên chọn cái nào. Mì lạnh tôi ăn một lần mà nhớ mãi, mà nghe nói mì om đậu cũng ngon lắm. Biết vậy tôi mang hai hộp cơm theo luôn!" Mì om đậu gì chứ, Chủ nhiệm Lý liếc nhìn sang người bên cạnh đang ăn, trời đất ơi, lại đói bụng rồi. Ai nấy đều ăn rất ngon lành, chỉ có điều hôm nay phần lớn là mì om đậu. Xem ra cô chủ nhỏ đã cho ra món mới rồi. Ban đầu còn không phân vân, giờ ông ấy cũng thấy do dự, nên chọn món nào đây? Sắp đến lượt, ông ấy không nhịn được kiễng chân lên nhìn, vừa thấy đĩa mì bóng bẩy bốc mùi thơm nức được chan thêm dưa muối và dầu ớt, ông ấy lập tức hết phân vân. Ăn gì cũng được, chỉ cần có dầu ớt đỏ là được! Ông ấy không kén ăn, dễ chiều lắm. "Mì om hay mì lạnh?" Nguyễn Nhuyễn mỉm cười hỏi khi đón lấy hộp cơm. Chủ nhiệm Lý vội chỉ vào mì om: "Mì om! Cho tôi thêm chút dầu ớt nhé. À mà cô chủ nhỏ, tôi là chủ nhiệm hợp tác xã cung ứng, có chuyện hợp tác muốn bàn với cô, liên quan đến món dầu ớt này. Khi nào cô rảnh, ta có thể ngồi lại nói chuyện tử tế một chút?" Hôm qua vừa ăn thử mì lạnh là ông ấy bị món dầu ớt đó hớp hồn. Không hổ danh là món ông ấy phải xếp hàng dài mới mua được, đúng là đáng giá. Điều đó càng khiến ông ấy quyết tâm hợp tác. Giờ hợp tác xã đâu còn như xưa, phải tìm cách xoay chuyển tình hình thôi. Nguyễn Nhuyễn nghe xong hơi bất ngờ, nhưng ngoài mặt vẫn bình thản: "Tôi giờ đang bận, không có thời gian."