Chương 31: Nhặt Được Bảo Vật

Tôi Trở Thành Lão Đại Nhờ Tài Diễn Xuất

Mộng Mãn Chi 21-05-2025 09:01:03

Trong lúc chờ đợi, Thẩm Ý lấy kịch bản chi tiết vừa mới nhận hôm qua ra, chăm chú đọc. Không phải vì đoàn phim "Kiếp Hồng Trần" có tính bảo mật quá tốt mà đến khi vào đoàn cô mới có được kịch bản mà là vì vai "Đạo Tôn Vong Tình Tô Niệm" thực sự không quan trọng, phần kịch bản cụ thể mới được biên kịch hoàn thiện cách đây vài ngày. Thấy vậy, Trần Gia không làm phiền cô nữa, mà cúi đầu mở máy tính bảng để viết kế hoạch làm việc. Khoảng hơn 10 phút sau, hai chuyên viên tạo hình của đoàn phim đến. Trong đoàn "Kiếp Hồng Trần", ngoài tổng giám đốc tạo hình tạm thời chưa có mặt ở đoàn, hai chuyên viên trang điểm chính chịu trách nhiệm cho phần lớn nhân vật là một nam và một nữ. Họ có chút cạnh tranh, quan hệ không mấy tốt đẹp. Trước đây, địa vị hai người tương đương, nhưng gần đây chuyên viên nam Cao Minh Tuấn đã lấy được sự ưu ái từ nam chính Trang Tử Kỳ nên có phần lấn át chuyên viên nữ Phan Hân. Khi nghe Trần Phi nói có diễn viên phụ mới vào đoàn cần định trang, Cao Minh Tuấn lười nhác phất tay: "Phan Hân, có lẽ chuyện này giao cho cô rồi, bên phía anh Trang chỉ định tôi làm kiểu tóc, lát nữa anh ấy đến tôi phải đi ngay." Phan Hân là một người phụ nữ tóc ngắn rất cá tính, cô ấy lạnh lùng liếc anh ta một cái: "Vậy thì chúc anh sớm trở thành chuyên viên trang điểm riêng của anh Trang nhé." Nói xong, cô ấy trực tiếp đi thẳng vào phòng hóa trang. Cao Minh Tuấn bị châm chọc nhưng cũng không tức giận, ngược lại còn đắc ý nhướng mày, tâm trạng rất tốt, xách đồ ăn sáng đi ăn. Mang theo cơn tức, Phan Hân đẩy mạnh cửa phòng hóa trang, âm thanh va chạm vang lên khiến Thẩm Ý và Trần Gia đồng loạt ngẩng đầu nhìn. Nhưng ngay khi ánh mắt cô ấy chạm vào Thẩm Ý... Lửa giận trong lòng lập tức như băng tuyết tan chảy! Cô ấy quên cả chào hỏi, bước nhanh đến trước mặt Thẩm Ý, chăm chú quan sát từng đường nét trên gương mặt cô, trong đầu liên tục phác họa lại hình dáng này. Càng nhìn tâm trạng càng kích động— Cao Minh Tuấn, cứ việc bám vào cành cây cao của anh đi! Bà đây mới thực sự nhặt được bảo vật rồi! "Cắt, hai diễn viên chính nghỉ ngơi một chút, tìm lại cảm xúc đi." Đạo diễn Tào Dữ xoa xoa ấn đường, cúi đầu nhìn đồng hồ, đã hơn một giờ chiều rồi. Từ mười giờ rưỡi sáng bắt đầu quay một cảnh đối diễn giữa nam nữ chính, chỉ vỏn vẹn sáu phút kịch bản vậy mà từ sáng đến giờ vẫn chưa quay xong. Nhìn nam chính không nhập tâm vào vai, còn nữ chính thì dù có cố gắng diễn cũng vẫn không đạt hiệu quả, Tào Dữ chỉ thấy bực bội. Kiếp trước anh ấy đã làm gì sai mà kiếp này phải làm đạo diễn vậy? Giảm tiêu chuẩn thì bản thân anh ấy không thể chấp nhận được, còn giữ tiêu chuẩn bình thường thì diễn viên lại không đạt yêu cầu. Anh ấy nhấp một ngụm trà trong bình giữ nhiệt, rời ghế đạo diễn, bước ra khỏi khu vực quay phim để thư giãn.