Trước đó, khi quay cảnh này, cô còn nghĩ thực tế và giấc mơ sẽ có khác biệt, không ngờ cuối cùng lại đạt được sự trùng khớp kỳ lạ đến vậy.
Từ lâu, Thẩm Ý đã để ý Hạ Tuấn là biên kịch của phim.
Suy nghĩ một chút, cô cầm kịch bản, chủ động bước đến chào hỏi anh ấy.
"Chào biên kịch."
"À... Chào cô." Nếu là một diễn viên khác đến, Hạ Tuấn sẽ nghĩ đối phương muốn lấy lòng mình để xin thêm đất diễn.
Nhưng đối diện với Thẩm Ý - người vừa mới có màn thể hiện làm anh ấy kinh diễm, thái độ của anh ấy liền khác hẳn: "Có chuyện gì sao?"
Thẩm Ý mỉm cười, lộ ra vẻ non nớt đúng chuẩn một diễn viên mới, lễ phép hỏi: "Tôi muốn hỏi ngài một chút, câu thoại mà tôi tự thêm vào khi nãy có vấn đề gì không ạ?"
"Câu nào?" Hạ Tuấn vô thức hỏi rồi lập tức nhớ ra: "Cô nói câu 'Người thiên giới và ma giới khi vào nhân gian sẽ bị áp chế chín phần công lực' phải không?"
"Đúng vậy." Thẩm Ý hơi căng thẳng và mong chờ: "Là thế này... Tôi đã suy nghĩ khi đọc kịch bản, rằng thiên tộc và ma tộc đều mạnh hơn nhân tộc rất nhiều, nếu đã biết Thái tử Hạo Thiên đang độ kiếp thì tại sao không có ai can thiệp để bảo vệ hoặc phá hỏng? Nếu chỉ đơn thuần vì thế cân bằng vậy thì việc Ma Chủ tìm Tô Niệm ra tay phá hoại có hơi kỳ lạ..."
Khi thấy rằng Hạ Tuấn không có vẻ chống đối, Thẩm Ý tiếp tục: "Vì hắn sẽ tìm Tô Niệm, mà Thiên giới cũng có thể tìm trợ thủ, vậy nên tôi nghĩ có khả năng là Thiên tộc và Ma tộc không tiện vào Nhân giới, vì vậy mới xảy ra chuyện này..."
Nói xong, cô ngượng ngùng cười: "Vậy là tôi đã tự ý thêm vào câu thoại đó, ngài thấy sao?"
Hạ Tuấn suy nghĩ một lúc theo lời của Thẩm Ý, đột nhiên vỗ tay: "Không tồi, cô nói rất hợp lý!"
Với thiết lập này thì cốt truyện càng trở nên hợp lý hơn.
Khi quay xong, Hạ Tuấn mới tỉnh táo lại, nhìn Thẩm Ý rồi hơi ngượng ngùng.
Chỉ là một cảnh ngắn như vậy mà Thẩm Ý đã nghiêm túc nghiên cứu kịch bản, không chỉ làm Hạ Tuấn có ấn tượng tốt mà còn khiến anh ấy có chút ngại ngùng.
Cảm giác này giống như một tác giả phát hiện ra một đoạn viết tạm bợ của mình bị độc giả khen ngợi dài dòng.
"Ách... Cái này tôi thực ra đã có ý tưởng từ trước, cảm ơn cô đã góp ý."
Thẩm Ý đạt được mục đích, vui vẻ cáo từ: "Thật là tốt quá, vậy tôi không làm phiền ngài nữa."
"Ừ, ừ, cố gắng ở cảnh tiếp theo nhé!" Hạ Tuấn tiễn Thẩm Ý, trong lòng lại bắt đầu suy nghĩ về nhân vật Tô Niệm, có lẽ nên phát triển thêm một chút...
Những diễn viên chính vừa bị "vả mặt" sáng nay, khi nhìn thấy Thẩm Ý vui vẻ trò chuyện với biên kịch - người vốn không chú ý tới diễn viên thì trong lòng cũng ganh tỵ và tức giận rất lâu.
Mãi đến buổi chiều, cảnh quay được bắt đầu lại.
Lần này kịch bản đã thay đổi, Cao Nghị không còn nghĩ đến việc áp đảo Thẩm Ý nữa mà tập trung vào vai diễn của mình, hoàn thành phần của mình thật tốt.