Chương 35: Các Người Lui Xuống Trước Đi

Tôi Trở Thành Lão Đại Nhờ Tài Diễn Xuất

Mộng Mãn Chi 21-05-2025 09:01:03

Cô không nhớ mình là ai, đến từ đâu, chỉ nhớ mình tên là Thẩm Ý. Rất nhanh, sau một thoáng mơ hồ, một số ký ức ùa vào trong đầu cô. Hiện tại cô mang danh Tô Niệm, một trong những cường giả mạnh nhất nhân tộc ở Nhân Gian Giới, tổ sư của Thái Thượng Tông, đạo tôn của Vong Tình Đạo. Bản năng mách bảo cô rằng, cô nhất định phải kế thừa thân phận trước mắt này, khiến tất cả mọi người trong thế giới này tin tưởng rằng cô chính là Đạo Tôn Vong Tình. Những hành động của cô không thể khác biệt quá lớn so với Tô Niệm, càng không thể để người khác phát hiện ra cô không phải là nàng. Đồng thời còn có thứ gọi là "cốt truyện", sẽ chỉ dẫn cô những điều bắt buộc phải làm trong tương lai — đây là yếu tố rất quan trọng. Nếu không cô sẽ bị cưỡng chế rời khỏi thế giới này. Mà hiện tại, điều cô cần làm là... "Đinh! Đinh! Đinh..." Cổ chuông trong chủ điện của Thái Thượng Tông bị gõ chín hồi, dưới sự gia trì của trận pháp, tiếng chuông phá vỡ sự tĩnh lặng, vang vọng khắp dãy núi Nam Lăng, làm kinh động vô số chim muông. Chỉ trong chốc lát, từ các đỉnh núi ẩn hiện trong sương mù đột nhiên sáng lên từng tia kiếm quang mang theo pháp lực mạnh mẽ, tựa như sao băng rơi rớt, hội tụ về một ngọn cô phong. Trên đỉnh cô phong có một tòa gác nhỏ thoạt nhìn không mấy nổi bật. Thế nhưng, trong mắt đệ tử Thái Thượng Tông, dù là cả ngọn cô phong này cũng không ai dám khinh thường. Thậm chí cả ngọn núi quanh năm đều có cấm chế cường đại, ngăn chặn bất cứ ai quấy rầy. "Két..." Cánh cửa gỗ bị đẩy ra. Từ đỉnh núi kéo dài xuống tận chân núi, hàng trăm tu sĩ khoác bạch bào chế phục của Thái Thượng Tông quỳ rạp trên mặt đất, kính cẩn cúi đầu. "Cung nghênh Đạo Tôn xuất quan!" Vừa mở cửa, Thẩm Ý liền thấy môn hạ từ chưởng giáo đến nội môn đệ tử của Thái Thượng Tông, tất cả đều quỳ phục trên đường núi theo thứ bậc và thực lực, từ dưới lên trên. Những người đang quỳ lạy cung kính này không phải người thường mà đều là những tu sĩ đã có thành tựu trong tu luyện. Dù là đế vương nhân gian cũng không thể hưởng thụ đãi ngộ như vậy. Là Đạo Tôn của một tông môn thì ra lại cao quý đến thế. Đặc biệt là để có thể nở mày nở mặt trước tổ sư, các tu sĩ đều không thu liễm khí tức, luồng khí thế mạnh mẽ vượt xa người thường, giờ phút này hội tụ lại, tựa như một con rồng khổng lồ áp xuống Thẩm Ý. Vừa mới đến thế giới này, nàng chỉ biết thân phận của Tô Niệm, không có ký ức liên quan đến tu luyện, cũng không sở hữu thực lực tương xứng với thân phận hiện tại, lúc này Thẩm Ý thực sự là một người bình thường không hơn không kém. Nếu là người bình thường ở trong tình cảnh này thì sợ rằng sẽ không kìm chế được mà kinh hoàng run rẩy, tiến thoái lưỡng nan. Nhưng Thẩm Ý chỉ im lặng trong thoáng chốc rồi khoanh tay đứng thẳng, không chỉ giữ được vẻ mặt bình tĩnh mà còn thản nhiên nói với mọi người: "Ừm... Ngô tâm thậm úy*, các ngươi lui xuống trước đi." (*Ý chỉ trong lòng rất hài lòng, yên tâm. )