Chương 37: Kiếp Nạn Tình Kiếp

Tôi Trở Thành Lão Đại Nhờ Tài Diễn Xuất

Mộng Mãn Chi 21-05-2025 09:01:03

"Ma Chủ lần này đến đây, mục đích của ngươi, ta đã biết." Đằng Yểm dừng bàn tay đang cầm quân cờ lại, ánh mắt chăm chú nhìn Thẩm Ý: "Ồ?" Đối phương vậy mà lại đoán được mục đích của hắn ta sao? Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Ma Chủ, thần sắc Thẩm Ý vẫn không thay đổi, nàng chậm rãi nói ra một câu: "Thái tử Thiên Giới - Thừa Hạo sắp độ kiếp rồi, kiếp nạn lần này là tình kiếp." Lời này vừa thốt ra, sắc mặt Đằng Yểm không kìm được mà thay đổi. Đặc biệt là khi nghe thấy nàng chắc chắn nói hai chữ "tình kiếp", sắc mặt hắn ta rõ ràng đã thay đổi, trầm giọng hỏi: "Chuyện cơ mật như vậy, Đạo Tôn làm sao biết được?" Thẩm Ý chỉ cười bí hiểm: "Khi bế quan có chút lĩnh ngộ thôi." Đằng Yểm nghĩ đến đạo pháp Vong Tình mà Thẩm Ý tu luyện, ánh mắt nhìn nàng lại lần nữa biến đổi. Trong thế giới này, thiên, ma, nhân chia làm ba giới. Nhân giới nằm ở giữa hai giới thiên và ma, là giới yếu nhất. Với tư cách là cường giả tối cao của Ma Giới, trong mắt hắn ta, Thẩm Ý vốn là người yếu hơn hắn ta. Nhưng lúc này, nhận thức của hắn ta về thực lực của nàng lại một lần nữa được làm mới, lúc này hắn ta đã xem nàng như một đối thủ ngang hàng rồi. Đằng Yểm hạ thấp tư thái, dùng giọng điệu thương lượng nói: "Đúng vậy, nếu Đạo Tôn đã biết thì hẳn cũng đoán ra mục đích chuyến này của ta, chúng ta hãy bàn một vụ giao dịch..."... Tiễn bước Đằng Yểm, Thẩm Ý cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể lại tăng lên lần nữa. Lần này nàng thực sự sở hữu năng lực cảm ứng của một cường giả rồi. Toàn bộ động tĩnh của sinh linh trong dãy núi Nam Lăng đều nằm trong lòng bàn tay nàng. Nếu trước đó nàng đã đạt đến trạng thái này thì dù không biết trước tình tiết, nàng cũng có thể cảm nhận được sự xuất hiện của Ma Chủ. Lúc này, Thẩm Ý giống như một người mất trí nhớ, từng chút một tìm lại sức mạnh vốn có của mình. Tuy nhiên nàng không phải người bị động. Giờ đây nàng đã có đủ thực lực cơ bản để duy trì hình tượng cao nhân, thay vì chờ đợi "khôi phục ký ức", nàng thà tìm kiếm pháp môn để tự tu luyện lại từ đầu còn hơn. Thân ảnh hóa thành cánh hoa, Thẩm Ý thoáng chốc xuất hiện trước mặt chưởng giáo Thái Thượng Tông. Chưởng giáo giật nảy mình, sau đó lập tức cúi người hành lễ: "Bái kiến lão tổ." Thẩm Ý mỉm cười: "Ta..." Chưởng giáo cúi đầu chờ đợi lời dặn dò của Đạo Tôn nhưng lại nghe nàng hơi dừng lại rồi tiếp tục nói: "Ta muốn rời tông môn, ngươi hãy trông coi thật tốt vào." "Vâng, đệ tử tuân mệnh, nhất định không phụ kỳ vọng của Đạo Tôn." Chưởng giáo cúi đầu nhận lệnh. Thẩm Ý nhanh chóng dùng độn pháp rời đi. Nàng vốn định tìm chưởng giáo để đến nơi cất giữ bí tịch của Thái Thượng Tông. Nhưng ngay khi chuẩn bị nói ra câu đó, luồng sức mạnh vừa mới có lại truyền đến cảnh báo nguy hiểm: Nếu nàng làm vậy, sức mạnh có được trước đó sẽ biến mất.