Chương 45: Kịch Bản Được Chỉnh Sửa

Tôi Trở Thành Lão Đại Nhờ Tài Diễn Xuất

Mộng Mãn Chi 21-05-2025 09:01:02

Nhưng ai mà ngờ được, một lần cố ý chèn ép đồng nghiệp lại vô tình phát hiện ra một thiên tài diễn xuất như vậy chứ? Định tát người ta, ai ngờ tự vả vào mặt mình — tình tiết này chỉ có trong tiểu thuyết sảng văn của giới giải trí thôi! Nghĩ một lúc, Tào Dữ thấp giọng hỏi Cao Nghị: "Thầy Cao, anh thấy diễn xuất của Thẩm Ý thế nào?" Cao Nghị lén liếc nhìn Thẩm Ý, cầm cốc giữ nhiệt lên uống một ngụm trà để trấn an cảm xúc trong lòng rồi mới phản hỏi lại: "Anh chắc chắn... Cô ấy thực sự là một diễn viên mới không?" "Là mới." Tào Dữ gật đầu: "Mới đến mức không thể mới hơn." Nếu cô đã vào giới giải trí từ trước, với diễn xuất và nhan sắc thế này, không lý nào anh ấy chưa từng nghe đến tên cô, càng không thể nào lại chạy đến đoàn phim của anh ấy để đóng một vai nữ N. Cao Nghị nghe vậy thở dài một hơi: "Hậu sinh khả úy..." Diễn viên mới này đáng sợ quá mức rồi. Đã bao nhiêu năm rồi anh ta mới gặp lại một kiểu diễn viên như thế này— Một người có thể khiến anh ta hoàn toàn quên mất mình đang đóng phim, như thể đang đối diện với nhân vật thật sự. Lần cuối cùng anh ta có cảm giác này là vài năm trước, khi đóng một bộ phim cung đấu. Khi đó anh ta vào vai một tổng quản thái giám, và người đã cho anh ta cảm giác tương tự chính là Chiêu quý phi Chúc Dao, nữ chính của phim, một Ảnh hậu Kim Đỉnh hàng đầu. Trong mắt Cao Nghị, Thẩm Ý tất nhiên không thể từng làm Đạo Tôn của một môn phái nào đó nên hiệu quả này chắc chắn là vì diễn xuất của cô đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa! Cùng lúc đó, Thẩm Ý đang nghỉ ngơi thì hắt hơi một cái. Cô không hề biết Cao Nghị đã hiểu lầm mình là một thiên tài diễn xuất bẩm sinh, một ảnh hậu trời sinh. Nếu có thể nghe được suy nghĩ trong lòng anh ta, có lẽ cô sẽ muốn giải thích một câu: "Tôi thực sự đã từng làm Đạo Tôn của một môn phái rồi mà..." Sự thay đổi bất ngờ này khiến cảnh quay bị dời đến buổi chiều, không chỉ vì trạng thái của Cao Nghị không tốt mà còn bởi màn đối diễn vừa rồi đã khơi nguồn cảm hứng cho biên kịch Hạ Tuấn. Anh ấy lập tức mở laptop ra và bắt đầu chỉnh sửa lại kịch bản ngay tại trường quay. Phong thái Đạo Tôn mà Thẩm Ý vừa thể hiện khiến Hạ Tuấn thay đổi suy nghĩ về nhân vật này— Anh ấy cảm thấy nhân vật này không thể chỉ là một thuộc hạ nghe lệnh Ma Chủ mà phải có tính toán và mục đích riêng. Lần chỉnh sửa này chỉ mất hai mươi phút, vì thực chất nội dung không thay đổi, chỉ là cách Ma Chủ giao tiếp với Tô Niệm đã khác— Không còn là kiểu ra lệnh nữa mà là đối thoại trên cơ sở bình đẳng. Thẩm Ý nhận được kịch bản mới ngay sau bữa trưa. Sau khi đọc xong, giữa hai chân mày cô không kìm được mà giật nhẹ một cái. Bởi vì... Kịch bản sau khi chỉnh sửa gần như giống hệt với cảnh cô gặp Ma Chủ trong giấc mơ.