Chương 41

Hắc Nguyệt Quang Cô Mất Trí Nhớ Rồi

Đường Mật 04-05-2025 23:12:05

Trình Cao Dương và đám bạn: "..." Ngay sau khi Giang Kỳ vừa dứt câu "Tôi có một người bạn..." một lời mở đầu kinh điển, bốn người bạn ngồi vây quanh hắn gần như cùng lúc lộ ra vẻ mặt "Người bạn đó có phải là cậu không?" mà không ai buồn nói thành lời. Giang Kỳ: "..." Cảm giác muốn chia sẻ cũng đột nhiên không còn mạnh mẽ như lúc đầu. Thấy Giang Kỳ nói xong mỗi câu "Tôi có một người bạn..." rồi im luôn không tiếp, cả đám bạn: "..." "Rồi sao? Hết chuyện rồi hả?" Mấy người đang háo hức chờ drama, chuẩn bị xong ghế xếp và hạt dưa, giờ hai tay buông thõng, mặt không thể tin nổi. Giang Kỳ càng nhìn bọn họ càng thấy không đáng tin, khẽ rũ mắt rồi bắt đầu bịa chuyện: "Có chứ. Người bạn đó của tôi dạo này mới quen một cô bạn gái. Ai ngờ cô bạn gái này nói chuyện nhiều khủng khiếp. Ảnh giả vờ nhảy sông, thực chất là lặn về nhà ngồi chơi game." Trình Cao Dương và đám bạn: "..." Cái trò gì vậy? "Còn chưa đủ sao?" Giang Kỳ vẫn bình thản,"Vậy để tôi kể thêm. Có một người bạn khác của tôi, sau khi ăn tối ra ngoài tản bộ, thì phát hiện nhà người ta đang cháy. Ảnh đứng xem hồi lâu thấy vui, sau đó mới phát hiện... đó là chính nhà mình." Cả đám: "..." Một lúc im lặng. "Sao nghe mấy chuyện này quen quen vậy nhỉ..." Lục Vọng Phong sờ cằm, mặt đầy nghi hoặc. Nghe thế, Trương Thừa suy nghĩ một chút, móc điện thoại ra, mở ngay đề tài hot Weibo #Top 10 tin tức sa điêu trong năm# – hai câu chuyện Giang Kỳ vừa kể đều có trong đó. Trình Cao Dương và đám bạn: "..." Sau ba giây im lặng, cả đám lập tức nhào tới. "Được lắm Giang Kỳ, đồ cẩu thối! Tụi này muốn làm tri kỷ nghe tâm sự giùm cậu, vậy mà cậu chơi tụi này như vậy đó hả? Cậu... đúng là mất lương tâm!" "Thành thật khai báo! Có phải cậu để ý cô bé xinh đẹp nhà ai rồi không? Khai thật thì sống, cãi lại thì ăn đủ!" Trong khi bốn người vây lấy Giang Kỳ, hắn vẫn mặt không đổi sắc, ngồi nghiêng người, hai tay đặt trên lưng ghế sofa, môi khẽ nhếch đầy khiêu khích, chẳng chút lo lắng. Cái kiểu bất cần đời này là "đặc sản" của Giang Kỳ, bề ngoài lạnh lùng, trước bạn bè thì luôn ra dáng ông anh lớn, còn mấy người kia vĩnh viễn là mấy thằng em lóc chóc. Bị bao vây cũng chẳng khiến hắn sợ, trái lại còn càng tỏ ra đắc ý. "Ai nha, cái tính nóng nảy này của tôi!" La Duệ xắn tay áo lao tới. Nhưng vừa lao đến, hắn mới phát hiện mấy người còn lại vẫn đứng yên một chỗ, chỉ có mình như tên ngốc lao thẳng vào Giang Kỳ. "Sao không ai nhào vô hết vậy?" Nghe thế, Lục Vọng Phong đẩy nhẹ mắt kính mạ vàng của mình, mỉm cười: "Giang Kỳ hồi cấp ba đã là cao thủ võ thuật đai đen rồi. Tụi này không muốn tự rước nhục." La Duệ: "..." Ý là tôi đang tự rước nhục? "A! Tha mạng! Đại hiệp tha mạng!" Chẳng mấy chốc, tiếng kêu thảm thiết của La Duệ vang vọng cả phòng VIP, ba người còn lại vừa nhấm nháp đậu phộng vừa xem kịch vui. Ngay lúc không khí trong phòng đang cực kỳ náo nhiệt, điện thoại để trên bàn của Trình Cao Dương rung lên. Hắn lập tức buông ly rượu, cầm điện thoại ra ngoài nghe máy: "Alo, chào anh, tôi là Trình Cao Dương..." Khoảng năm phút sau, Trình Cao Dương quay lại. Có vẻ là cuộc gọi quan trọng nên mấy người kia cũng nhanh chóng im lặng. Chỉ thấy Trình Cao Dương vừa che micro điện thoại, vừa nhìn thẳng về phía Giang Kỳ, người đang ngồi dựa vào sofa, tay nghịch bật lửa màu đen tuyền, dáng vẻ bình thản đến lạ. "Lão Giang..." "Có chuyện gì?" "Có đạo diễn gameshow gọi tới, chắc biết cậu mấy ngày nay không bận quay Quyến Luyến Đồng Hành, muốn mời cậu làm giám khảo khách mời cho một kỳ, thù lao thì dễ thương lượng..." Nghe đến đây, chân mày Giang Kỳ nhíu chặt. Hắn vốn không thích gameshow. Quyến Luyến Đồng Hành là chương trình duy nhất hắn từng nhận – và sẽ không có lần hai. Thấy hắn có biểu hiện như vậy, Trình Cao Dương, người đã làm việc cùng hắn nhiều năm sao không hiểu hắn đang từ chối. "Nghe nói chương trình đó do đạo diễn Chương chủ trì, ngoài Chương đạo thì trong giới cậu hợp tác không còn mấy ai nữa. Hay là thử lần này xem sao..." Biết rõ Giang Kỳ là người đã quyết thì không ai thay đổi được, nhưng Trình Cao Dương vẫn muốn thử khuyên một câu. Nghe vậy, Giang Kỳ không dừng tay, ngẩng đầu nhìn hắn một cái, ánh mắt như lưỡi dao nhẹ quét qua. Rồi... xong, biết ngay là vô ích. Trình Cao Dương bĩu môi, quay đi chỗ khác, bắt đầu uyển chuyển từ chối cuộc gọi kia. Rượu uống được hai tiếng, La Duệ là người đầu tiên gục ngã. Giờ đang ôm chân Lục Vọng Phong, nước mắt nước mũi tèm lem, khóc lóc không cho người ta rời đi. Ai cũng biết, bạn gái La Duệ mới chia tay với hắn ta tuần trước. Lúc ấy còn giả vờ không sao, giờ uống say thì lộ bản chất. Lục Vọng Phong, Trương Thừa và Trình Cao Dương cũng đã ngà ngà, chỉ có Giang Kỳ là hoàn toàn tỉnh táo. Với thân phận hiện tại, Giang Kỳ chưa bao giờ để bản thân say mèm trước mặt người khác. Thấy cảnh La Duệ "bộc phát cảm xúc", Giang Kỳ cảm thấy hơi chán, đứng dậy bảo đi vệ sinh, rồi rời khỏi phòng VIP. Hành lang dẫn đến toilet sáng hơn nhiều so với trong phòng, thỉnh thoảng có tiếng nhạc chát chúa và tiếng la hét từ mấy phòng bên cạnh vọng ra, xuyên qua tường len vào tai hắn. Sau khi dùng xong nhà vệ sinh, Giang Kỳ đứng trước bồn rửa tay, rũ mắt chăm chú rửa sạch đôi tay của mình. Không ngờ lúc này, một lực vỗ nhẹ nhưng khá dứt khoát bất ngờ đập lên vai hắn. Giang Kỳ lập tức cau mày. Hắn chậm rãi lau tay bằng khăn giấy, sau đó mới từ từ quay đầu lại...