"Giang Kỳ à, nói gì thì nói, năm nay hai ta nhất định phải hợp tác một bộ phim. Trong giới, người có thể khiến tôi – một lão già như tôi còn chưa từng hợp tác qua, thật sự không còn mấy ai đâu. Nếu có thể, lát nữa anh đừng vội đi, ở lại một lát, chúng ta bàn thêm về dự án phim mới, thế nào?"
Chương đạo vừa cười vừa nói, ngữ khí đầy thân thiện.
"Chương đạo quá lời rồi. Có thể được ông không chê, tôi rất vinh hạnh."
Giang Kỳ vẫn giữ nụ cười ôn hòa trên gương mặt, lễ độ đáp.
Đứng bên cạnh, Lục Kiều Thanh nhìn thấy cảnh tượng này, trong đáy mắt hiện lên tia ghen tỵ. Quả thật là cùng là người mà số phận lại quá khác biệt. Bao ngày qua, cô ta luôn quanh quẩn bên Chương đạo, nói không ít lời hay, tâng bốc cũng đủ cả, vậy mà ông ấy vẫn không chịu giao vai nữ chính cho cô. Hễ nhắc đến chuyện có liên quan, ông ấy liền né tránh như thể không muốn bàn tới.
Còn Giang Kỳ? Chỉ vừa mới xuất hiện, Chương đạo đã vội vàng nhiệt tình kéo tay, muốn nhanh chóng hợp tác. Đúng là khiến người ta tức chết!
Trên mặt, nụ cười của Lục Kiều Thanh lại càng thêm dịu dàng, mềm mại.
Chờ Chương đạo và Giang Kỳ hàn huyên xong, cô mới khách sáo tiến lên, nhẹ nhàng bắt tay với Giang Kỳ, hoàn toàn không có chút thái độ cố tình thân mật nào.
Cô không phải loại ngu ngốc như Âu Lê, còn chưa kịp nắm được tổng tài đã bị một diễn viên tuyến mười tám ép đến không ngóc đầu lên nổi, suýt chút nữa bị giới giải trí cười cho rụng cả răng.
Phòng đạo diễn có thể trực tiếp nhìn thấy tình hình luyện tập trong phòng tập, đồng thời còn có thể đưa ra những nhận xét, đánh giá ngay tại chỗ.
Lúc này, Giang Kỳ mới biết đoạn kịch tiếp theo mà Đường Trừng cần luyện là tình tiết trong web drama Thần Minh Chi Tội – vụ án đầu tiên cũng là vụ án cuối cùng của phim Vẻ Đẹp Gây Họa.
Đây là vụ án quan trọng nhất trong toàn bộ series. Nhiều năm trước, một thiếu nữ xinh đẹp không may ngã lầu tử vong. Không ai ngờ rằng sau cái chết ấy lại ẩn giấu một vụ án chấn động.
Cô gái ấy – Mễ Sở vì gương mặt xinh đẹp nên luôn bị miệt thị, bắt nạt trong trường học, bị các nữ sinh thù ghét, bạo lực học đường kéo dài khiến cô rơi vào trầm cảm nặng. Sau đó, khi được một bạn học thành tích xuất sắc tên Thành Minh chú ý và dạy dỗ, cô dần dần hồi phục.
Thế nhưng đúng lúc ấy, trong trường lại xuất hiện một tin nhắn nặc danh, tiết lộ rằng Mễ Sở vì gia cảnh nghèo khó nên đã ngầm bán thân để kiếm tiền. Một buổi tối tan học, Mễ Sở bị nhóm nam sinh dụ dỗ đến một con hẻm vắng...
Từ hôm đó trở đi, Mễ Sở rơi vào hố sâu tuyệt vọng, bị đe dọa, bị tra tấn tinh thần. Còn Thành Minh, như một thiên thần xuất hiện bên cạnh cô, từng chút từng chút dạy cô làm sao để trả thù, làm sao để xử lý đám người đã hại mình. Họ lần lượt bị cô và Thành Minh đưa ra ánh sáng hoặc bị vạch trần, hoặc bị tiêu diệt.
Thành Minh là nhân vật phản diện có chỉ số thông minh cực cao. Hắn tự nhận mình là "Thần", sứ mệnh sinh ra là để phán xét mọi tội lỗi. Với hắn, những kẻ gây ra đau khổ cho người khác – đáng chết!
Nhưng... ngay cả Mễ Sở người từng là nạn nhân, giờ cũng trở thành kẻ có tội. Dưới sự khích lệ của Thành Minh, cô giết sạch những kẻ đã làm tổn thương mình, cuối cùng chọn cách nhảy lầu tự sát.
Nhiều năm sau, Thành Minh vẫn sống, vẫn du hành giữa nhân gian, tiếp tục hành trình phán xét tội lỗi cho đến khi bị người khác dùng điểm yếu là Mễ Sở để ép đến đường cùng, cuối cùng tự sát ở chính nơi năm đó cô đã chết.
Thành Minh là nhân vật phức tạp bậc nhất trong cả bộ phim. Lúc chiếu chính thức, netizen còn từng tranh cãi liệu hắn có thực sự yêu Mễ Sở hay không, bởi tất cả cảm xúc đều được thể hiện một cách vô cùng nội liễm.
Diệp Thác có thể diễn nổi hay không vẫn là một dấu hỏi lớn.
Còn vai Mễ Sở mà Đường Trừng đảm nhận cũng không dễ. Áp lực cực kỳ lớn. Kế tiếp, chính là chờ xem hai người sẽ thể hiện ra sao.
Giang Kỳ đưa mắt nhìn lên màn hình.
Nhưng rất nhanh, hắn liền nhận ra tâm trí của Diệp Thác hình như căn bản không đặt vào nhân vật Thành Minh.
Không chỉ hắn nhìn ra, Đường Trừng người đang diễn cùng lại càng cảm nhận rõ rệt.
Rõ ràng thời gian vô cùng gấp gáp, chiều mai là chính thức ghi hình. Thế nhưng Diệp Thác từ đầu đến cuối đều bày ra bộ dạng không nghiêm túc: lúc thì giành vị trí, lúc thì cố tình chắn máy quay, thậm chí khi che mất tầm nhìn của Đường Trừng còn giả vờ giải thích là để "tạo hiệu quả tốt hơn cho phân cảnh".
Thời gian cứ trôi qua từng giây từng phút, vậy mà Đường Trừng vẫn chưa được đối diễn đúng một lần nào. Cả một đoạn kịch chỉ toàn Diệp Thác lấn thời gian, cướp lời thoại.
Đã thế, đến khi nghỉ giải lao, hắn còn ra vẻ thân thiện: "Nghe nói trước kia kỹ năng diễn xuất của chị Trừng rất khá, tin rằng ngày mai chị nhất định sẽ khiến em phải kinh ngạc đúng không?"
Đường Trừng mỉm cười gật đầu.
Lúc Diệp Thác vừa rời đi, Triệu Tiểu Hàm liền bê ly nước lại gần, nhỏ giọng tức giận: "Trừng tỷ, cái họ Diệp kia có phải cố ý gây khó dễ không? Em thấy hắn rõ ràng đang chèn ép chị mà..."
"Suỵt."
Đường Trừng ra hiệu im lặng.
Cô không phải không nhìn ra Diệp Thác đang cố ý nhằm vào mình, nhưng khi thấy đạo diễn luyện tập cũng chỉ xoay quanh hắn, Đường Trừng đã hiểu chẳng có gì gọi là nhằm vào hay không, không nổi tiếng mới là tội lỗi lớn nhất.
Trong show giải trí như thế này, nếu bạn không hot, thì bạn chỉ có thể ngồi chờ bị chèn ép.
Chỉ là, Diệp Thác lại tỏ ra quá "chó" mà thôi.
Nghĩ vậy, ánh mắt Đường Trừng trầm xuống.
Nhưng thì sao chứ?
So với người khác, cô – Đường Trừng – có một điểm khác biệt: đầu óc cô đủ cứng rắn.
Diệp Thác muốn dẫm lên cô để nổi tiếng? Muốn cô lập, ép cô lùi bước?
Vậy cứ thử đi để xem hắn có ép được không!
Đường Trừng hít sâu một hơi, quay sang Triệu Tiểu Hàm. Nhìn thấy ánh mắt lo lắng của cô nàng, cô nhẹ nhàng nhéo má đối phương,"Uống chút nước đi, chị ra ngoài một lát, tiện thể đi vệ sinh và hít thở chút không khí."
"Dạ!"
Triệu Tiểu Hàm vội gật đầu.
Cách một màn hình, Giang Kỳ nhìn bóng dáng Đường Trừng rời đi, đưa tay về phía Trình Cao Dương.
Nghe yêu cầu của hắn, Trình Cao Dương sững người, nhưng rồi cũng nhanh chóng chạy đi sắp xếp.
Vì thế, lúc Đường Trừng quay lại, liền thấy Triệu Tiểu Hàm đang hưng phấn giơ túi trà chiều trong tay: "Trừng tỷ, chị mau nhìn nè! Giang lão sư mời tất cả chúng ta trà chiều đó! Có trà sữa, có cả bánh ngọt nữa. Đây là ô long mật đào chị thích nhất nè, có cần em mở ra cho chị luôn không?"