Bên ngoài, Tanker vẫn không ngừng đập cửa, nhưng một lát sau không thấy có tiến triển gì thì sốt ruột. Tanker bực tức hét lớn, không đạt được ý nguyện đã khiến tính tình của nó bạo phát.
Hắn muốn vào trong, nghiền nát đám người phía sau cánh cửa. Nhưng với thực lực hiện giờ của hắn, quả thật không vào được.
Lâm Đông ở phía sau nhìn chăm chú, nếu Tanker không được chỉ đành tự mình ra tay. Hắn vừa định tự mình động thủ, nhưng Tô Tiểu Nhu lại đi tới, trong đôi mắt sáng lộ ra vẻ kiên định.
Cô vô cùng phẫn hận với ba kẻ đã nhốt cô bên ngoài.
"Ông chủ, tôi có chìa khóa kho lạnh!"
"Ồ?"
Lâm Đông nhướng mày, cảm thấy cô gái không tồi, đỡ được bao nhiêu rắc rối. Không hổ danh là người làm công mạnh nhất, vừa mới vào đoàn đội đã lập công.
Tô Tiểu Nhu làm nhân viên quản lý kho, đương nhiên có chìa khóa kho lạnh. Do chìa khóa quá lớn không tiện mang theo bên người, vẫn luôn treo trên tường phòng bên cạnh.
Sau khi lấy chìa khóa ra, cô đưa cho Lâm Đông. Lâm Đông ra lệnh cho Tanker lùi lại, tự tay cầm chìa khóa tiến lên.
Tanker không hiểu hành động của Lâm Đông cho lắm, nắm đấm to của hắn không đập được, thì cái que nhỏ kia của Lâm Đông có thể đập vỡ được sao?
Ba người bên trong, nghe thấy bên ngoài bỗng nhiên an tĩnh lập tức trở nên vui mừng.
"Hừ! Tôi đã nói zombie không đập được cửa đâu, chắc là bỏ cuộc rồi." Gã đầu bếp đắc ý nói.
Nam sinh gật đầu: "Đợi thêm lát nữa xem sao, zombie mà đi rồi thì chúng ta trở lại kho hàng."
Gã vừa dứt lời, ổ khóa kho lạnh truyền đến tiếng lõi khoá quay.
"Cái gì..." Đầu bếp lập tức mở to mắt, vẻ mặt giống như ăn phải ruồi chết, bởi vì gã đã ý thức được zombie đang mở khoá.
Nam sinh khó tin, sắc mặt tái xanh: "Sao có thể chứ?"
"Hu hu, chúng ta phải làm sao đây?" Nữ sinh run rẩy, khóc lóc.
Cho dù bọn họ có nghĩ nát óc cũng không ngờ rằng zombie biết mở khoá. Thấy ổ khoá quay gần hết chiều, cửa cũng sắp mở ra.
"Mau chuyển đồ đạc, chặn cửa lại." Đầu bếp vội vàng nói, đây cũng là hành động giãy giụa cuối cùng mà họ có thể làm.
Tất nhiên chỉ là vô ích.
Khi ổ khóa bị mở ra, Tanker đột nhiên dùng sức đẩy mạnh cánh cửa một cái. Tất cả những đồ đạc chặn sau cửa đều bị đẩy ngã.
Sau khi cánh cửa mở ra, bọn họ nhìn thấy một thanh niên đứng ở cửa. Hắn mặc áo sơ mi trắng không tì vết, trên khuôn mặt đẹp trai lộ ra sự lạnh lùng. Ba người bên trong nhìn chằm chằm, ánh mắt kinh hãi vô cùng.
"Cái này..."
"Rốt cuộc là người hay là zombie?"
Tanker và nữ zombie đều đứng phía sau người thanh niên, sát khí tỏa ra quanh thân khiến người vô cùng sợ hãi. Ba người lại phát hiện có một bóng hình quen thuộc đứng trong số đó, chính là Tô Tiểu Nhu bị nhốt ở bên ngoài.
Bọn họ kinh ngạc, trong lòng khó tin: "Cô... Sao cô không chết?"
"Đúng thế, bất ngờ lắm đúng không?" Tô Tiểu Nhu rất hận, hận ba kẻ kia đã nhốt cô bên ngoài.
May mà gặp được ông chủ Lâm, nếu không cô thật sự bị bọn họ hại chết. Ba zombie đàn em tiến về phía trước, Tanker rất nóng nảy liên tục gầm nhẹ. Trong lòng hắn rất bội phục Lâm Đông, không hổ danh là đại ca chỉ dùng một cái que nhỏ đã dễ dàng mở cửa.
Lúc trước đã từng nói sẽ bảo vệ nhau nhưng đến khi gặp chuyện lại tráo trở lật mặt. Hiện tại chẳng còn gì để nói nữa, Tô Tiểu Nhu giữ im lặng.
Nữ zombie vô cùng phấn khích, trên khuôn mặt tái nhợt là nụ cười lạnh lùng.
"Hu hu hu, Tiểu Nhu, cầu xin cậu cứu tớ với, tớ không muốn bị zombie ăn thịt, tớ thật sự không muốn chết." Nữ sinh kia quỳ xuống đất cầu xin tha mạng, không còn dáng vẻ quyết liệt khi đóng cửa nữa.
Thật ra hai người có biết nhau, quan hệ trước đây cũng không tệ lắm.
Tô Tiểu Nhu lắc đầu: "Sống chết của cô, tôi không đảm bảo được, phải xem thử ông chủ tôi xử lý cô ra sao."
Ánh mắt của ba người, nhìn về phía Lâm Đông. Thanh niên sạch sẽ, làn da trắng nõn, khuôn mặt anh tuấn này mới là lãnh đạo của zombie.
"Làm ơn đừng giết tôi! Chỉ cần tha mạng cho tôi, muốn tôi làm gì cũng được, hu hu hu." Cô gái khóc lóc nói.
Đầu bếp cũng nói theo: "Đại ca, tôi biết nấu cơm. Tôi sẽ nấu cơm cho anh... Tay nghề của tôi rất cao, từng giành chiến thắng trong cuộc thi thành phố."
Bọn họ đã nhận ra muốn Lâm Đông không giết mình là chuyện rất khó. Phải thể hiện được giá trị thì mới được sống tiếp.
Nhưng Lâm Đông nhìn đầu bếp một cái rồi nói: "Không cần phiền phức như vậy, ăn trực tiếp là được."
"Hả?" Đầu bếp trừng mắt, dường như đã hiểu được ý nghĩa lời nói của hắn.
Ba zombie đàn em gào một tiếng, nhanh chóng chạy thẳng đến chỗ bọn họ, tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên. Nhưng chỉ mấy giây ngắn ngủi đã kết thúc, cùng với đó là tiếng gặm nhấm, xé rách máu thịt. Cảnh tượng zombie săn mồi quá sức kinh khủng.
Lâm Đông vẫn rất sạch sẽ đi vào kho lạnh, tựa như đi bộ hóng mát, nhàn nhã quan sát hàng hóa được cất giữ xung quanh.
Ở đây có rất nhiều thịt bò, dê, gà, cá, vịt, loại nào cũng có hơn nữa số lượng còn không ít.