"Ngao." Tiếng sói tru khắp sở thú, vô cùng cuồng loạn thê lương.
Đây chính là quỷ khóc sói gào trong truyền thuyết, không khỏi khiến người ta toàn thân rét run. Đôi mắt của bác bảo vệ trừng lên, hoảng sợ cực điểm.
"Tệ quá! Hồi nãy chúng ta hét quá lớn khiến con quái vật trở lại, nó tìm thấy chúng ta rồi."
"Hả?" Lâm Đông quay đầu nhìn ra bên ngoài.
Xuyên qua khe hở của các cột bê tông, Lâm Đông nhìn thấy một con mắt đỏ tươi to bằng bóng đèn. Lộ ra sát khí khát máu, đang cố gắng nhìn vào trong phòng.
Sắc mặt đám người sống sót như tro tàn: "Là dã thú biến dị kìa, động vật trong sở thú đều bị nó ăn tươi nuốt sống! Nó lại đến ăn thịt chúng ta..."
Trong bọn họ còn nói chuyện, các bức tường của ngôi nhà bị tấn công bởi một lực lượng rất lớn, bụi bặm trên trần nhà rơi xuống. Sức lực của con dã thú rất lớn, sau khi đụng mấy cái đã khiến thanh thép bịt kín biến dạng phát ra âm thanh khiến người ta rợn gáy.
Cuối cùng bức tường bị phá thủng một lỗ lớn, con thú hai đầu xuất hiện trước mặt mọi người. Đó là một con sói cao lớn, thân cao chừng hai thước hình thể con lớn hơn con bò yak tây tạng.
Kỳ lạ nhất là con sói có hai cái đầu, bốn con mắt to bằng bóng đèn, loé lên sự hung tàn. Răng nanh vô cùng sắc bén, dài bằng dao găm, đây chắc chắn là một con dã thú biến dị. .
"Gào!" Hai cái đầu sói rít gào về phía bọn họ, hung ác vạn phần, hơn nữa còn có vài phần đắc ý.
Bác bảo vệ cầm súng gây mê, bóp cò: "Các ngươi mau chạy đi, thân già như tôi sống đủ lâu rồi, cứ để nó ăn tôi trước."
Nhưng lông trên đầu con sói cứng như thép dựng thẳng lên, da vô cùng cứng rắn. Đạn chưa chắc xuyên thủng huống chi là kim gây mê.
"Tệ rồi..." Đối mặt với sói khổng lồ hung ác như vậy, bọn họ hoàn toàn không có đường phản kháng.
Phát bắn vừa rồi, làm cho sói khổng lồ nổi giận, muốn chui vào từ vách tường sắp đổ. Còn Lâm Đông đứng yên tại chỗ hứng thú đánh giá. Con sói này rất lớn, thân thể cường tráng, máu bên trong người nó kích thích cảm giác thèm ăn của hắn.
Là một vua zombie, việc quan trọng nhất chính là ăn.
"Thịt sói có... Mùi gì vậy?"
"Hả?" Mấy người sống sót đều ngẩn ra.
Hắn ta cũng ăn thịt sói ư? Lúc này sói khổng lồ đã chui vào được, cơ thể cao hơn hai thước đứng trước mặt Lâm Đông. Hai cái đầu cúi xuống nhìn hắn, thân hình như núi nhỏ tràn ngập cảm giác áp bách.
Nhưng ánh mắt Lâm Đông nhìn thẳng, vui vẻ không sợ hãi: "Triển khai lĩnh vực..."
Thoáng chốc, trong mắt hắn xẹt ngang qua một tia sáng đỏ. Lĩnh vực cũng nhuốm một màu đỏ máu, lan tràn ra bốn phía. Lĩnh vực vua zombie bao phủ lấy sói hai đầu, uy áp mãnh liệt.
Thân thể sói khổng lồ run rẩy, giống như bị đặt giữa biển lớn phải vùng vẫy để thoát ra nhưng bất lực. Lập tức tứ chi mềm nhũn, quỳ xuống đất. Trong miệng nó phát ra những tiếng kêu rên tựa như một con chó cảnh. Ánh mắt không còn hung hãn nữa, ngược lại tràn ngập cảm giác sợ hãi.
Giống như một ánh mắt của Lâm Đông, đã khiến sói khổng lồ quỳ rạp xuống đất vậy. Tình cảnh trước mặt quá rung động, xem ra lĩnh vực vua zombie cũng có lực áp chế rất lớn với thú biến dị.
"Cái gì vậy..." Bọn họ trợn mắt há hốc mồm, không ngờ lại có kết quả như vậy, người đàn ông trước mắt này quá mạnh mẽ.
Lúc này Lâm Đông tự hỏi, sói khổng lồ mọc hai đầu thì sẽ có hai viên não đan hay là chỉ có một viên? Lâm Đông đi lên, dùng dao găm bổ đầu sói ra, phát hiện trong hai đầu sói đúng là có hai viên. Đáng tiếc là thể tích não đan tương đối nhỏ, không bằng người thức tỉnh vừa rồi.
Nếu nói não đan của người thức tỉnh là 'Cherry', thì hai đầu sói chính là 'quả tắc'. Lâm Đông nuốt chửng hai não đan, hương vị vẫn ngon như trước. Hơn nữa năng lượng tinh thuần đều bị hấp thu, khí huyết lại tràn đầy.
Hắn lập tức cầm lấy dao găm lên, liếm máu tươi trên lưỡi dao. Phát hiện máu của sói hai đầu rất tốt, trong đó ẩn chứa năng lượng vượt xa máu bò, máu dê.
"Không tệ..." Lâm Đông bày tỏ sự hài lòng, vì thế vung tay lên, thu vào không gian trữ vật, dự định về nhà rồi ăn nó.
Còn những người còn lại, Lâm Đông vốn chẳng để ý đến. Giết họ cũng không có nhiều ý nghĩa, giống như mở trang trại, có thể nhân giống gia súc. Bây giờ chờ họ trở thành người thức tỉnh lại giết chết bọn họ sau.
Cơ thể ở Lâm Đông xuyên qua tường, biến mất giống như quỷ vậy. Mấy người phía sau thấy vậy thì kinh hãi hồi lâu không nói nên lời, không ngờ sói khổng lồ đã bị giết dễ dàng như vậy.
"Hắn ta... Là quái vật gì vậy?"
Lâm Đông về đến nhà thì Tô Tiểu Nhu đã hoàn thành việc nhà hôm nay.
"Ông chủ, quần áo của anh đã giặt xong, có thể thay bất cứ lúc nào."
"Ừm, nghỉ ngơi đi." Lâm Đông nói.
Nhưng Tô Tiểu Nhu một tay ôm cổ, lắc đầu: "Ông chủ, tôi cảm thấy đầu óc rất ngứa, có phải sắp thức tỉnh hay không?"
"Ồ?" Lâm Đông liếc mắt quan sát cô, sau hồi lâu thì nói.
"Trở về gội đầu đi."
"..." Tô Tiểu Nhu im lặng, ước gì được tan biến vào hư không, xoay người rời khỏi phòng.