"Công ty Tek này chắc cũng không lợi hại lắm, lúc trước còn có 'Hành động săn vua' gì đó? Có vẻ đã thất bại rồi."
"Trương Tiểu Viễn chính là người thức tỉnh ngưng kết tinh thạch, ở nơi trú ẩn cũng thuộc top 10 đấy chứ."
"Đúng vậy! Thậm chí hắn không đợi được cứu viện đã bị giết chết, thật sự quá kinh khủng."
"Omg, vua zombie đã tiến hoá đến mức cường đại như vậy sao?"
"Thật là quái dị, chắc vua zombie đó sẽ không công kích nơi trú ẩn của chúng ta chứ?"
Mọi người bàn tán sôi nổi.
Dù tận thế đã đến nhưng mạng lưới vẫn còn truyền được thông tin. Đã trở thành nơi trút mọi suy nghĩ của mọi người. Tek không phục, một tuyên bố khác nhanh chóng được đưa ra.
"Về sự kiện 'nhà tù thất thủ' công ty chúng tôi sẽ không từ bỏ ý định. Vua zombie đã đánh chết Trương Tiểu Viễn, chúng tôi đã tìm ra dấu vết, rất nhanh sẽ tra được vị trí của nó."
"Chúng tôi sẽ phái ra tiểu đội người thức tỉnh và cỗ máy giết chóc 'Kẻ truy sát' thanh trừ toàn bộ sào huyệt của nó, chiến dịch săn vua tiếp tục."
"Tiếp tục?
Khóe miệng Lâm Đông hơi nhếch lên, cảm thấy chủ ý này quả thật không tồi. Nên tiếp tục săn giết người thức tỉnh, thu hoạch tinh thạch bổ sung năng lượng. Tanker vẫn ăn chưa đủ, hơn nữa Lâm Đông luôn ở trong nhà không thích bị quấy rầy.
Muốn người khác không tìm ra chỗ của mình thì cách tốt nhất chính là đi ra ngoài giết chết toàn bộ bọn chúng. Vì vậy Lâm Đông đã ra lệnh cho Tiểu Bát, cho cô đi ra ngoài tìm tung tích của người thức tỉnh. Bởi vì tốc độ của Tiểu Bát rất nhanh, là một lính trinh sát giỏi.
"Ha ha ha ha." Tiểu Bát cười quỷ dị, nhanh chóng rời khỏi sào huyệt, biến mất ở góc đường xa xa.
Vào ban đêm, bóng tối bao phủ mặt đất. Điện ở thành phố Giang Bắc đã tê liệt, đèn đường không sáng, hoàn toàn tối đen. Trong đêm tối như mực, thường xuyên truyền đến zombie gầm gừ, cùng với quái biến dị gầm thét, thỉnh thoảng còn diễn ra cảnh giết chóc đẫm máu.
Lâm Đông đứng trước cửa sổ nhà, đưa mắt nhìn ra ngoài. Zombie có năng lực nhìn đêm cực mạnh, mặc dù ở tầng hai mươi, vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng đường phố bên dưới. Lúc này, có một thân ảnh quỷ mị, cấp tốc chạy vào toà nhà.
Là Tiểu Bát trở về.
"Vương thượng... Tôi tìm thấy một nhóm người, những người đang trốn trong siêu thị Đại Phát, canh giữ một nhà kho. Trong đó có hơn mười người thức tỉnh, mặc đồng phục giống những người ban sáng." Tiểu Bát báo cáo.
Hiện giờ dựa vào trí lực của cô, đã tương đương với hài đồng mười tuổi. Chỉ cần chuyện không quá phức tạp, đều có thể biểu đạt rõ ràng. Hơn mười người thức tỉnh, mặc cùng một bộ đồng phục.
Lâm Đông không cần suy nghĩ nhiều, liền biết là người của công ty Tek. Trong tình cảnh này không có thế lực nào khác ăn mặc thống nhất cả. Bọn họ canh giữ trong kho siêu thị, chắc là tìm được rất nhiều vật tư đang tìm cách vận chuyển trở về.
Vào ngày tận thế này, vận chuyển hàng hoá là một vấn đề nan giải, không phải ai cũng có không gian trữ vật như hắn.
"Đi, đi xem một chút." Lâm Đông nói ngắn gọn.
Tiểu Bát nhất thời hưng phấn hẳn lên, khóe miệng nhếch đến tận lỗ tai, lộ ra một nụ cười quỷ dị thật lớn. Ban đêm mới là thời cơ tốt nhất để zombie săn bắn.
Nhưng lần này thì khác với trước đây, đám zombie không phát ra tiếng động yên lặng đi theo phía sau Lâm Đông, di chuyển đến mục tiêu.
Đại quân zombie, giống như bóng ma dung nhập vào bóng đêm. ...
Trong siêu thị Đại Phát, có chừng hơn hai trăm người. Trong đó hơn một trăm người đều là người sống sót bình thường, còn lại mới là nhân viên công ty Tek. Người thức tỉnh ước chừng có mười hai người.
Bởi vì trong kho hàng lớn này cất giữ vật tư hơn trăm tấn. Liên quan đến vấn đề lương thực cho hơn mấy chục ngàn nhân khẩu, thế nên đối với bọn họ mà nói vô cùng quan trọng, không cho phép bất kỳ sai lầm nào.
"Nhiều đồ như vậy, bao giờ mới có thể vận chuyển toàn bộ trở về? Chỉ có hơn hai trăm người chúng ta, mang đồ đạc đã mệt chết rồi." Một thanh niên gác đêm phàn nàn.
Người bên cạnh hít một hơi thuốc, phun ra làn khói trắng xoá: "Quản hắn làm gì, chờ cấp trên phái người tới. Dù sao chúng ta cũng có đồ ăn thức uống, cứ canh giữ như vậy đi."
"Vấn đề là... Không thể trở lại công ty, bên ngoài luôn cảm thấy không an toàn." Trong lòng thanh niên không yên.
Người bên cạnh cười ha ha nói: "Sợ bóng sợ gió, chắc cậu không lo có zombie tiến vào chứ? Chúng ta có mười người thức tỉnh, zombie tiến vào chỉ có đường chết."
"Ha ha, chỉ mong là thế." Thanh niên hít vào một hơi thật sâu, đêm đã khuya khó tránh khỏi buồn ngủ: "Anh nam, cho tôi một điếu thuốc nâng cao tinh thần."...
Nhưng bọn họ không biết là lúc này bên ngoài siêu thị, đã bị hàng ngàn con zombie vây quanh. Chúng lẳng lặng đứng ở nơi đó, giống như cọc gỗ, ánh mắt lại càng thêm tàn độc, tựa như ác quỷ trong bóng tối.
Chỉ cần Lâm Đông ra lệnh một tiếng, chúng nó sẽ không quan tâm, dũng mãnh không sợ chết phát động xung phong.
"Nhiều người thức tỉnh như vậy..." Lâm Đông nhận ra hơi thở con người bên trong, bỗng nhiên cảm thấy, với tình hình này không nên tấn công trực diện.
Hắn thì không sao nhưng mấy đàn em sẽ dễ bị tổn thương nặng nề. Hôm nay mang ra những thứ này, đều là zombie tinh nhuệ có thể nghe hiểu chỉ huy, phục tùng mệnh lệnh. Cho nên Lâm Đông quyết định, lần này do mình ra tay trước.
Tìm cơ hội ám sát vài người thức tỉnh, sau đó lại phát động tổng tấn công. Hắn nói các đàn em đợi tại chỗ, một mình tiến về phía trước. Hắn ẩn thân vào bóng đêm, chậm rãi biến mất không thấy đâu.