Nói xong, Vương Quế Hoa nói với con trai thứ hai của mình là Hạ Kiến Quân.
"Thằng Hai, hôm nay con không được đi đâu hết, lái xe cùng mẹ đi tìm em gái con!"
Không phải Vương Quế Hoa không tin năng lực làm việc của cảnh sát, chỉ là bà quá nóng ruột, nghĩ rằng thêm một người tìm thì sẽ thêm một phần sức mạnh, nên sau khi hỏi ra con gái út của mình mất tích ở đâu, có thể bị đưa xuống tàu ở đâu, bà dẫn theo Hạ Kiến Quân cùng đi tìm người.
Lúc này Tiểu Hải Tảo bị không ít người nhớ thương, sau khi rời khỏi không khí đục ngầu trên tàu hỏa, đầu óc dần dần tỉnh táo lại.
Khi cô hoàn toàn tỉnh táo thì mới nhận ra tình cảnh bây giờ của mình hình như có chút nguy hiểm.
Bởi vì... Cô hình như bị bọn buôn người trong truyền thuyết bắt cóc!
Trước kia khi tu luyện ở hồ Vân Đỉnh Thiên Sơn, bạn tốt của cô là Cô Cô dường như sợ có một ngày cô đến thế giới loài người sẽ bị lừa nên thỉnh thoảng sẽ kể cho cô nghe những câu chuyện đáng sợ về việc trẻ em và phụ nữ bị bọn buôn người bắt cóc, để dập tắt ý định muốn đến thế giới loài người chơi của cô.
Cũng chính vì nguyên nhân này, cô mới có thể tỉnh táo lại ngay và hiểu rõ tình cảnh của mình.
"Được đấy thím Ngưu, kiếm đâu ra món hàng cực phẩm thế?"
"May mắn thôi, lúc ngồi tàu hỏa vừa hay ở cùng một toa."
"Chỉ riêng ngoại hình của cô bé này, cho dù lần này thím chỉ bán một món hàng này, cũng có thể kiếm được bộn tiền!"
"Trần Mặt Rỗ, cậu cũng không tệ, thằng nhóc cậu mang về không chỉ là một đứa bé trai, hơn nữa còn trắng trẻo sạch sẽ như tiểu tiên đồng, chắc chắn cũng có nhiều người tranh nhau mua, cậu cũng có thể kiếm được một khoản lớn."
"Ha ha ha, cùng nhau phát tài, cùng nhau phát tài."
"Đúng rồi, dạo này Mã gia thế nào rồi, hình như lâu rồi không thấy ông ta, có chuyện gì sao?"
"Tôi nghe nói hình như nhiều năm trước Mã gia bắt cóc một nhân vật lớn nào đó, bây giờ đã bị người ta tra ra nên đang trốn chui trốn lủi để tránh đầu sóng ngọn gió."
"Rốt cuộc là nhân vật lớn nào lại có thể khiến một người vừa có tiếng tăm lại vừa có thế lực như Mã gia phải trốn tránh?"
"Nghe nói là một vị thủ trưởng ở thủ đô..."
Tiểu Hải Tảo bị dây thừng trói chặt, nghe tiếng xì xào bàn tán của hai tên buôn người, nghe thấy hai người thảo luận muốn bán cô và một cậu bé khác, cô lại không hề hoảng sợ chút nào.
Tiểu Hải Tảo lén nhìn về phía cách đó không xa, một cậu bé bị dây thừng trói chặt giống như mình, nhờ cơ thể đã được thiên phú thanh tẩy gột rửa, giác quan của cô cực kỳ nhạy bén.
Cô cảm nhận được cậu bé kia hình như đang bị bệnh, nhưng bây giờ Tiểu Hải Tảo cũng không rảnh quan tâm cậu bé có bị bệnh hay không, cô đang nghĩ đến việc làm thế nào để mang cậu bé cùng trốn thoát khỏi tay hai tên buôn người này.
Cô nghiêm túc phân tích một hồi, phát hiện chỉ dựa vào một mình mình dẫn cậu bé cùng chạy trốn là không thực tế. Bởi vì cơ thể của cô thật sự quá yếu ớt!
Mặc dù cơ thể của cô đã được thiên phú thanh tẩy bài trừ hết tất cả những chất bẩn và tạp chất không tốt trong cơ thể ra ngoài, bây giờ cơ thể của cô rất khỏe mạnh nhưng...
Nhưng cũng chỉ là bài trừ những tạp chất không tốt ra khỏi cơ thể, khiến cho ngoại hình và vóc dáng của cô càng thêm hoàn mỹ, chứ không hề cường hóa cơ thể của cô.
Cho nên Tiểu Hải Tảo yên lặng đánh giá một chút, với cơ thể yếu ớt như vậy của cô, đừng nói là cứu một cậu bé khác cùng chạy trốn, cho dù một mình cô muốn chạy trốn cũng khó khăn, nhưng mà... Cô không phải người bình thường.
Cô là tiểu hoa tiên có thể giao tiếp với thực vật!