Chương 42

Thập Niên 80: Tiểu Hoa Yêu Được Cả Nhà Cưng Chiều

Tống Gia Tiểu Tứ 02-06-2025 16:54:54

Nghe những người bạn của mình đều níu kéo mình như vậy, hơn nữa cậu ấy vốn dĩ làm theo chỉ thị của mẹ mình là đưa cô út ra ngoài chơi nên cuối cùng Hạ Tuấn Lệ vẫn gật đầu. "Vậy được rồi, nhưng tớ cảnh cáo các cậu, không được có ý đồ gì với cô út của tớ, nếu không..." Nói xong Hạ Tuấn Lệ khoa tay múa chân: "Nếu không tớ sẽ đánh chết các cậu!" "Biết rồi biết rồi, cô út, cô muốn ăn kem vị gì? Vị đậu xanh hay vị sữa?" "Cô út của chúng ta xinh đẹp như vậy, da dẻ trắng như sữa, đương nhiên là ăn kem vị sữa rồi!" "Gần đây có bán kẹo mạch nha, chúng ta đi mua một ít kẹo mạch nha cho cô út ăn trước!" "Cô út..." Đối diện với mấy "cháu trai cháu gái" này, Tiểu Hải Tảo mờ mịt. Cô nhớ rõ tên của mình là Hạ An Nhiễm, sao đám người này lại gọi cô là cô út vậy? Nhưng... Cô cũng không ghét cảm giác này. Ở cùng với đám thiếu niên thiếu nữ có ánh mắt trong trẻo, sáng ngời, tràn đầy sức sống này, cô cảm thấy mình cũng tràn đầy sức sống! Cứ như vậy, dưới sự vây quanh của một đám "cháu trai cháu gái", Tiểu Hải Tảo một tay cầm que kem vị sữa thơm nồng, một tay cầm kẹo mạch nha ngọt dính răng, thỉnh thoảng còn bị các cô gái cao hơn mình đút cho miếng sơn tra, ăn đến là vui vẻ. Cuối cùng khi đến phòng chiếu phim, Hạ Tuấn Lệ còn "mạnh tay" mua cho cô một chai nước tăng lực, lại mua không ít đồ ăn vặt. Cuối cùng cũng được uống loại nước ngọt có ga mà mình hằng mong ước, Tiểu Hải Tảo vui vẻ đến mức đôi mắt cong thành hai vầng trăng non. Mặc dù loại nước này hình như không phải cùng một loại đồ uống với coca cola mà Cô Cô nói, nhưng Tiểu Hải Tảo không kén ăn, cô cảm thấy đã rất thỏa mãn rồi! "Hì hì hì, Đại Lệ, cô út nhà chúng ta thật là dễ dỗ. Cô ấy thật sự là từ thành phố tới sao?" Thấy Tiểu Hải Tảo uống một chai nước tăng lực mà cũng vui vẻ như vậy, những người khác tuy đều bị dáng vẻ này của Tiểu Hải Tảo làm cho tan chảy nhưng trong lòng lại càng thêm nghi ngờ. "Tớ nghe nói người có tiền ở thành phố đều uống coca cola, không phải nói người bị ôm nhầm với nhà cậu rất có tiền sao?" "Đúng vậy, lúc Mỹ Mỹ đi đã nói nhà bọn họ ở biệt thự, lái xe hơi nhỏ." Nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ của Tiểu Hải Tảo, cô chỉ uống một chai nước tăng lực mà đã thỏa mãn như vậy, thật sự không giống dáng vẻ nhà có rất nhiều tiền. "Hừ!" Nghe bạn bè của mình nhắc tới Hạ Mỹ Mỹ, Hạ Tuấn Lệ tức giận hừ một tiếng. Sau đó cậu ấy lại nghĩ tới cô út nhà mình nói người nhà kia đối xử với cô ấy không tốt, trong lòng lại càng thêm tức giận. "Người nhà kia đối xử không tốt với cô út của tớ!" Thấy Hạ Tuấn Lệ nói như vậy, những người khác đều trợn tròn mắt, không dám tin nói. "Không phải chứ, cô út xinh đẹp như vậy, sao có thể có người đối xử không tốt với cô ấy chứ?" "Đúng vậy! Không thể nào." Mọi người nhìn Tiểu Hải Tảo vui vẻ uống nước tăng lực, ăn đồ ăn vặt, sự chú ý đều tập trung vào bộ phim, dáng vẻ xinh đẹp lại đáng yêu kia, ai có thể nỡ đối xử không tốt với cô chứ? "Cô út tớ tự nói, cô ấy nói người nhà kia không thích cô ấy, mỗi ngày cô ấy đều ăn không no mặc không ấm, sống rất khổ sở." Nói đến đây, lửa giận trong lòng Hạ Tuấn Lệ lại bốc lên. Nếu không phải người nhà kia không ở huyện của bọn họ mà là ở thành phố S xa xôi, cậu ấy đã sớm xông vào nhà người kia, đập phá nhà bọn họ, trút giận cho cô út của cậu ấy rồi! "A... Thì ra trước kia cô út sống khổ sở như vậy sao?" "Người nhà kia cũng quá đáng ghét rồi!" "Thảo nào cô út lại gầy yếu như vậy, thật đáng thương..."