Chương 42

Quỷ Án Nữ Ngỗ Tác

Gia Gia Bất Khốn 20-05-2025 10:41:16

Vị tổ tông Thẩm Tri Ý này, không biết lại nổi cơn gì mà chạy đến đây nữa. Khương Ninh lúc này chỉ cảm thấy mình bắt đầu dị ứng với họ Thẩm rồi. Hai huynh muội này, không ai là người bình thường hết! "Nói nghe này, Thẩm đại tiểu thư, ngươi không có chuyện gì thì đừng chạy qua phòng ta nữa có được không? Nếu đã muốn đợi ta, ít nhất cũng bật một ngọn nến lên mà chờ chứ!" "Tối lửa tắt đèn, ngươi lại nằm trên giường ta, muốn dọa chết ai hả?" Thẩm Tri Ý co đầu rụt cổ, nhanh chóng chạy đến cạnh cửa, kéo Khương Ninh lại, cẩn thận thò đầu ra ngoài xem xét. Xác định không có ai, nàng mới vội vàng đóng cửa lại. "Ta cũng đâu có muốn! Nhưng ca ta cứ nhìn chằm chằm, nếu bị hắn phát hiện, ta chắc chắn sẽ bị lôi về phủ. Ta chỉ muốn hỏi ngươi vụ án thủy quỷ rốt cuộc là thế nào thôi." Người ăn no thì buồn ngủ, Khương Ninh lúc này mí mắt đã nặng trĩu, nhưng vị tổ tông này vẫn lải nhải không ngừng, nhất quyết bắt nàng kể chuyện. Nghĩ đến thể diện của Thẩm Quân Nghiêu, nàng cũng không thể từ chối thẳng thừng. Khương Ninh chưa từng hối hận như lúc này. Rốt cuộc ngày đó nàng bị mỡ heo che mắt thế nào mà lại nhận làm việc ở Ngự Ninh Vệ chứ... - Khi phương đông vừa hửng sáng, Khương Ninh lê thân thể rệu rã bò dậy. Dưới mắt là hai quầng thâm rõ rệt, còn Thẩm Tri Ý thì lại nằm chễm chệ trên giường nàng, ngủ đến há miệng nói mớ. Dù Khi Đô rất sợ ma quỷ, nhưng thái độ làm việc lại vô cùng chuyên nghiệp, sáng sớm đã đứng cạnh xe ngựa chờ sẵn. "Khương Ninh, quầng thâm mắt của ngươi nặng dữ vậy?" "Ngươi thử ngày nào cũng làm từ sáng đến tối xem. Khó khăn lắm mới tích đủ giá trị để được ngủ một giấc ngon, thế mà còn có người lôi ra kể chuyện đến nửa đêm không cho ngủ. Ta thật muốn hỏi Thẩm đại nhân xem, nếu chết vì kiệt sức thì có được tính là tai nạn lao động không." Khương Ninh than thở bằng giọng yếu ớt, vén màn xe bước lên. Nhưng vừa ngẩng đầu, nàng đã chạm ngay vào ánh mắt lạnh lẽo của Thẩm Quân Nghiêu. Sắc mặt của Thẩm chỉ huy sứ... hình như không được tốt lắm. "Đại nhân... chào buổi sáng. Ta còn tưởng ngài chưa ra ngoài, đúng là chuyên nghiệp thật." Nói xong, nàng lập tức ngậm miệng, trong lòng thầm cầu nguyện hắn không nghe thấy câu than phiền vừa rồi. Lặng lẽ chọn chỗ ngồi xa nhất, nàng nhắm mắt giả vờ ngủ. "Thẩm Tri Ý lại đến quấy rầy ngươi à?" Thẩm Quân Nghiêu quá hiểu tính khí của vị muội muội này, càng cấm cản thì nàng càng cố chấp làm bằng được. Không cho nàng đến Trấn Phủ Ty, thế nào nàng cũng tìm đủ mọi cách mò đến. Khương Ninh không thể tiếp tục giả vờ ngủ, đành cười gượng: "Thẩm tiểu thư đúng là quá dư thừa tinh lực." Khi Đô nghe ra ẩn ý trong lời nàng, cố nhịn cười, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Thẩm Quân Nghiêu thì không nói gì, chỉ khép mắt lại chợp mắt. - Đường Cẩm Nam là nơi nhiều thương nhân giàu có của Khánh Kinh sinh sống. Những nhà có danh tiếng trong kinh thành đa số đều định cư tại đây. Từ xa đã có thể nhìn thấy các cánh cổng lớn nối liền nhau, mái hiên cong vút, trước cửa mỗi nhà đều có tượng sư tử đá đứng gác. Người gác cổng của Đào gia vừa thấy xe ngựa của Ngự Ninh Vệ dừng trước cửa, sắc mặt liền hoảng loạn, vội vã chạy ra đón.