Thế nhưng vì sĩ diện, Phan Duyệt Nghi cũng ngại không tiện quay đầu bỏ đi, hôm nay làm "gà bị vặt" thì làm luôn cho tới.
"Cho em một phần đậu phụ đi, cái món này nè." Phan Duyệt Nghi chỉ vào thực đơn đọc: "Đậu phụ sốt cà chua trứng muối, thêm một bát cơm nữa."
"Được." Bà chủ xinh đẹp mỉm cười nói: "Cơm có thể xin thêm miễn phí."
Với một người ăn ít như Phan Duyệt Nghi, cơm miễn phí chẳng khác nào phiếu giảm giá mười đồng khi mua Lamborghini, biết là có, nhưng chẳng bao giờ dùng tới.
Đợi một lúc, món của Phan Duyệt Nghi mới được mang lên bàn.
Cô thầm nghĩ: Quán vắng thế này mà còn phải đợi lâu vậy, chí ít cũng không phải đồ ăn làm sẵn. Nhưng mà hơn ba mươi tệ cho một đĩa đậu phụ.
Phan Duyệt Nghi lại xót tiền. Thế nhưng một mùi hương chua ngọt xen lẫn vị tươi ngon đột ngột len lỏi vào khứu giác, khiến dòng suy nghĩ của cô bị gián đoạn, ánh mắt lập tức dán chặt vào "đậu phụ của con gà bị vặt" vừa được bưng lên.
Trong phần nước sốt đỏ tươi sánh nhẹ, là từng miếng đậu phụ đều đặn, dày mỏng như nhau, được phủ một lớp màu đẹp mắt. Trên mặt còn lác đác vài cọng hành lá xanh biếc, chỉ riêng sự tương phản màu sắc cũng đủ khiến người ta nuốt nước miếng ừng ực.
Phan Duyệt Nghi bỗng nổi hứng, gắp một miếng đậu đặt lên cơm trắng, phần nước sốt cà chua nhuộm cơm thành một lớp vàng đỏ nhàn nhạt, rồi cô nhanh chóng xúc cả đậu lẫn cơm vào miệng.
Hừm!
Phan Duyệt Nghi ngạc nhiên mở to mắt.
Hương vị chua ngọt tự nhiên của cà chua đậm đà vô cùng, lập tức kích thích mọi tế bào vị giác. Trong vị chua ngọt ấy còn ẩn chứa một vị mặn mà hài hòa, không hề lạc tông với cà chua, chính là phần trứng muối đã tan vào sốt.
Trứng muối đã được nghiền nhuyễn rồi xào sơ, ăn vào không có chút cặn nào, chỉ còn lại vị mịn bùi bùi tan nhẹ trong miệng. Nhờ vậy phần nước sốt trở nên sánh mịn hơn, bám chặt lấy từng miếng đậu phụ, đồng thời tiết ra một ít dầu, khiến miếng đậu mềm ẩm và đậm đà hơn.
Chỉ một miếng đậu phụ trôi qua cổ họng, Phan Duyệt Nghi đã lập tức vứt sạch mấy câu "hơn ba chục tệ" hay "mang đồ ăn lâu" ra sau đầu.
Dù là thời gian hay tiền bạc, cũng không quan trọng bằng ngon miệng! Chỉ cần món ăn ngon, Phan Duyệt Nghi có thể tha thứ cho cả thế giới.
Cô ăn liền mấy miếng không dừng, rồi mới thôi kiểu "Trư Bát Giới ăn nhân sâm" ấy để thong thả thưởng thức.
Ai cũng biết, đậu phụ vốn chẳng có vị gì, thế nhưng món đậu phụ sốt cà chua trứng muối này lại ngon không tưởng. Chẳng trách phải đợi lâu thế mới lên món, không hầm lửa nhỏ từ từ, thì làm sao để nước sốt thấm vào từng lỗ nhỏ trong miếng đậu?
Hơn nữa Phan Duyệt Nghi còn phát hiện, đậu phụ trong món này đã được chiên sơ. Bên ngoài vàng ruộm giòn rụm, bên trong vẫn mềm mịn, không có chút mùi tanh nào của đậu. Chiên trước rồi hầm sau, mới tạo nên hương vị đặc sắc thế này cho món đậu phụ sốt cà chua trứng muối.
Không chỉ ăn đậu phụ, Phan Duyệt Nghi còn phải trộn nước sốt vào cơm, đây là nước sốt hầm từ cà chua tươi và trứng muối, còn ngon hơn cả đậu phụ.
Phan Duyệt Nghi không ngờ món này lại hao cơm đến thế, nhất là phần cơm đã được nước sốt thấm đều, trong suốt ánh lên sắc vàng đỏ xen kẽ, dẻo mềm mượt mà. Chẳng mấy chốc, một bát cơm đã sạch bách, nhìn lại thấy đậu phụ vẫn còn mấy miếng, nước sốt cũng chưa hết.
Đã ăn "Lamborghini" trong món đậu phụ rồi, thì tiện thể dùng nốt phiếu giảm giá mười đồng này, chẳng có gì sai cả phải không?
Nghĩ vậy, Phan Duyệt Nghi bình thản đứng dậy, xới thêm một bát cơm.