Rượu nếp sữa tươi lạnh được mang lên bàn rất nhanh, đúng lúc giúp Du Thanh và cô bạn xua tan cái nóng hầm hập dọc đường đi.
Du Thanh không chờ nổi mà dùng muỗng sứ khuấy nhẹ rồi múc một muỗng đưa vào miệng, không chỉ có lớp sữa phía trên mà còn phải ăn kèm cả rượu nếp lắng dưới đáy bát, như vậy mỗi muỗng mới hòa quyện được độ mịn màng béo ngậy của sữa với vị ngọt thanh của rượu nếp, kết cấu mềm mại quyện cùng chút nhai giòn từ hạt gạo, thêm vào đó là những viên trôi nhỏ bất ngờ xuất hiện như làn gió mát ùa đến, lập tức cuốn bay sự oi bức ngột ngạt.
"Mùi sữa đậm quá!" Du Thanh khen."Còn có hương cam nhẹ nhẹ, tươi mát ghê."
Khi gọi món, Du Thanh có nói mình thích rượu nếp sữa tươi lạnh ít ngọt, nên bát của cô không thêm mật hoa quế mà thay bằng vỏ cam tươi bào nhỏ, không quá ngọt nhưng lại có mùi cam nhè nhẹ rất dễ chịu.
"Phần của tớ có thêm mật hoa quế cũng ngon, ngọt mà không ngấy."
Hai người tiện miệng than phiền thêm mấy câu về chuyện sữa bây giờ càng lúc càng nhạt.
Than phiền xong thì mấy món ăn gọi thêm cũng được mang lên.
Du Thanh lập tức chỉ vào mì lạnh sốt thịt bò nói: "Chính là cái sốt thịt bò này, hôm trước ông Dương mang về cho tớ một ít, ăn mấy bữa là hết, nhớ mãi mấy hôm nay, thèm chết đi được."
Bạn cô trêu: "Mì lạnh hai mươi mấy tệ đấy, Du Thanh à, nếu không phải vì tin tưởng khẩu vị của cậu, thì tớ chẳng đời nào chịu thiệt như vậy."
Du Thanh giục: "Thế thì cậu mau nếm thử đi!"
Người bạn trộn đều mì, đảm bảo từng sợi đều được phủ đều sốt và thịt bò, há một miếng thật to, mắt lập tức híp lại.
Chưa kịp nói gì cô ấy đã gật đầu lia lịa.
Chờ đến khi nuốt hết đám mì trong miệng, cô ấy mới hào hứng nói: "Cái sốt thịt bò này đúng là làm từ nguyên liệu chất lượng thật, toàn là thịt vụn giòn giòn thơm thơm, không có vụ trộn nấm hay đậu nành đánh tráo gì cả. Mì thì siêu dai mượt, trộn lên là xuất sắc luôn! Cái này là hạt thông hả? Bảo sao có mùi thơm của thông."
Vừa ăn mì, cô ấy đã bắt đầu tính toán lát nữa sẽ mua thêm ít sốt thịt bò mang về. Lúc nãy chủ quán có nhắc, sốt thịt bò không phải đồ hộp, cũng không dùng chất bảo quản, dù để tủ lạnh cũng nên ăn sớm, không thể coi hạn sử dụng giống như mấy loại sốt thịt đóng hộp trên thị trường.
Nghĩ tới đây, cô ấy thấy chủ quán lo xa thật, với hương vị như vậy, ăn nhanh không xuể chứ lấy đâu mà để lâu.
Ngay lúc cô ấy còn đang nghĩ nên mua bao nhiêu thì đối diện, Du Thanh bỗng "ừm" một tiếng đầy nghi hoặc.
"Sao thế? Không giống với vị cậu ăn lần trước à?" Bạn cô hỏi.
Du Thanh nghi hoặc nói: "Còn ngon hơn cả hôm đó!"
Cô lẩm bẩm: "Chẳng lẽ vì mì trong tiệm ngon hơn mì tớ tự nấu? Hay là chủ quán lại cải tiến công thức? Xem ra phải thường xuyên tới ăn mới được."