Chương 43: Mừng sinh nhật ở Tiệm cơm Nam Lai

Tiệm Cơm Nhỏ Kết Nối Vạn Giới

Vãn Tinh Sương 17-07-2025 07:27:38

Trường trung học Giang Diêu số Một. Giờ nghỉ giữa tiết, mấy cô gái kéo Phan Duyệt Nghi lại bàn chuyện nên ăn ở đâu để mừng sinh nhật của một người bạn thân. Cận kề kỳ thi cuối kỳ, thời gian ôn tập của ai cũng gấp gáp, thế nhưng mọi người đều nhất trí muốn dành ra hai tiếng nghỉ trưa để tổ chức sinh nhật cho Lưu Y. Các quán ăn gần trường đã ăn đến chán ngán, món ăn cũng không có gì mới lạ. Cả nhóm tụ lại thảo luận, chính là hy vọng có người đưa ra gợi ý hay ho. "Đường Hoài Hải có một quán tôm chảo khô, dạo gần đây nổi tiếng lắm, tôi từng ăn hai lần rồi, mùi vị không tệ." Rất nhanh có người phản bác: "Sợ là không ổn, chỗ đó phải xếp hàng dài, mình không đủ thời gian đâu." "Quán lẩu ở sau trường thì sao?" "Trước sinh nhật Lợi Lợi cũng ăn lẩu rồi mà, lần này đổi chỗ khác đi." "Tôi có đề xuất!" Phan Duyệt Nghi hơi ngẩng đầu, không giấu được đắc ý: "Tôi biết một tiệm, đồ ăn ngon, không phải xếp hàng, mà cũng không xa trường mình lắm!" *** Đến ngày sinh nhật Lưu Y, năm cô gái hối hả xông vào Tiệm cơm Nam Lai. Vừa ngồi xuống, Bao Lợi Lợi đã la lên phải gọi món nhanh."Nói là có hai tiếng nhưng còn tính cả thời gian đi lại, với lại Duyệt Nghi nói ở đây không dùng đồ nấu sẵn, lên món cũng không nhanh lắm, chúng ta phải nhanh chóng quyết định ăn gì." Mấy người truyền tay nhau thực đơn, Bao Lợi Lợi chọn một phần gà xé sốt chanh trông mát mắt, nhân vật chính Lưu Y gọi đậu hoa bò béo, đến lượt Phan Duyệt Nghi, cô đảo mắt nhìn qua, tiếc nuối vì không thấy món đậu phụ sốt cà chua trứng muối mà mình nhiệt tình giới thiệu cho bạn bè, nhưng khi mắt nhìn xuống dưới, một cái tên món đáng yêu đập vào mắt. "Khoai từ đào ngâm, tôi muốn gọi món này!" Là món tráng miệng làm từ khoai từ và đào sao? Nghe thôi đã thấy thú vị rồi. Tân Hoan ghi chép xong thực đơn liền nhanh chân bước vào bếp. Mấy cô gái ngồi bàn chẳng có việc gì làm, ngó nghiêng xung quanh, khách trong tiệm không quá đông cũng chẳng ít quá, có người đi một mình, cũng có người đi theo nhóm, nhưng ai cũng rất yên tĩnh, ít ai trò chuyện. Đến cả Bao Lợi Lợi tính tình hào sảng cũng chú ý đến bầu không khí kỳ lạ ấy, hạ thấp giọng hỏi Phan Duyệt Nghi: "Ở đây có quy định đặc biệt gì không? Sao yên lặng thế?" Phan Duyệt Nghi ngạc nhiên nói: "Không có đâu, tôi đến đây mấy lần rồi, chưa từng nghe nói có quy củ gì cả." Cô liếc sang bàn bên cạnh, hai vị khách trẻ đang đối diện nhau gắp đồ ăn, điện thoại để xa tít, không ai động vào. Đũa trong tay không rời phút nào, động tác đều đặn cứ như được lập trình sẵn cho trình tự gắp - há miệng - ăn, chỉ có lúc đồ ăn vào miệng thì ánh mắt mới lấp lánh, biểu cảm hiện rõ vẻ mê say, chứng minh họ vẫn còn tỉnh táo. Dường như Phan Duyệt Nghi đã hiểu ra điều gì đó, nhưng không nói. Gà xé sốt chanh là món đầu tiên được mang ra. Mọi người chưa ai động đũa, hôm nay là sinh nhật bạn, không phải buổi ăn uống bình thường, đợi món lên đủ mới bắt đầu ăn là phép lịch sự. Lưu Y thấy thế bèn lên tiếng: "Ăn đi thôi, chúng ta không có nhiều thời gian, chần chừ thì chẳng ăn được bao nhiêu đâu." "Hôm nay mọi người tới đây mừng sinh nhật đã khiến tôi rất vui rồi, đừng câu nệ hình thức nữa." Cô vừa nói vừa đưa đũa gắp vài miếng gà xé, vừa mở màn, cả nhóm liền cười rộ lên rồi cùng nhau động đũa. "Ừm!" Lưu Y bất ngờ kêu khẽ một tiếng, không thể tin nổi nhìn vào đĩa, xác nhận đây đúng là gà xé sốt chanh. Lưu Y gắp chỉ để mọi người bắt đầu ăn, thật ra cô không thích ăn thịt gà, nhất là món gà xé sốt chanh, thường dùng ức gà vốn rất khô, nhờ ngâm trong nước sốt mới đỡ bị nghẹn. Nhưng theo cô, gà khô ngâm nước vẫn là khô.