Chương 30: Thêm mười phần sốt thịt bò, đóng gói riêng mang về nhé!

Tiệm Cơm Nhỏ Kết Nối Vạn Giới

Vãn Tinh Sương 17-07-2025 07:27:00

Hậu quả là, mười phần sốt thịt bò mà Dương Tân Tri mang về, cô chỉ mất hai ngày để ăn hết sạch. Dạo này Dương Tân Tri bận, không thể lại đi mua cho cô nữa, anh tiếc nuối nói: "Tiếc là tiệm cơm đó không ở gần nhà mình, không thể ngày nào cũng tới được, có dịp anh sẽ mua về cho em." Du Thanh liếc anh một cái: "Mang gì mà mang, em có hai chân là để đi bộ. Mau gửi địa chỉ cho em, mai em với bạn tới ăn." Thế là hôm nay cô tới thật. Nhưng đến trước cửa, Du Thanh lại hơi do dự. Vì bạn cô nói: "Đây là quán mà cậu bảo là siêu ngon đấy à? Giữa trưa thế này mà chẳng thấy mấy ai, nhìn chẳng đáng tin tí nào." Du Thanh cũng không hiểu sao lại thấy chột dạ, vội nhắn cho Dương Tân Tri: "Chồng à, em đến tiệm sốt thịt bò mà anh khen ngon lắm đây, nhưng sao thấy lạ lạ, có phải em tới nhầm chỗ rồi không?" Dương Tân Tri bắt máy rất nhanh: "Không phải là Tiệm cơm Nam Lai sao?" Du Thanh do dự nói: "Đúng là Tiệm cơm Nam Lai thật, nhưng khách thì ít quá, chỉ có hai ba người, em sợ mình tìm nhầm." Một tiệm cơm với tay nghề đỉnh như vậy, không phải nên đông nghẹt khách mới đúng sao? "Ha ha." Dương Tân Tri lại bật cười: "Vậy chứng tỏ dạo này quán kinh doanh tốt hơn rồi đấy, lúc anh đến, còn chẳng có ai luôn!" "Vậy thì quá vô lý!" Với tư cách là fan trung thành của sốt thịt bò, Du Thanh kiên quyết bảo vệ sức hấp dẫn của món sốt này với thực khách. "Chắc là tại quán nằm hơi sâu, với lại chủ quán thì còn quá trẻ, người chưa ăn bao giờ sẽ khó tin vào tay nghề của cô ấy. Em cứ thử rồi sẽ biết." Cũng đúng, Du Thanh nhớ lại quá trình tìm ra tiệm này, phải quẹo qua quẹo lại mấy lần, đi ngang qua biết bao tiệm bán đồ ăn khác nhau, lần nào cũng đầy hy vọng nhìn lên bảng hiệu, kết quả đều không trúng, mãi đến tận cuối con phố này mới tìm được Tiệm cơm Nam Lai. Nếu không nhắm thẳng tới tiệm này, chắc là đã tiện tay vào đại một quán nào đó trên đường rồi. Khi đó chắc chắn sẽ bỏ lỡ tiệm cơm nhìn từ bên ngoài thì tầm thường này. Hai người đi thẳng vào trong quán, đúng lúc có một vị khách hàng xách hộp đồ ăn ra ngoài, mùi thơm thanh ngọt nhè nhẹ thoáng lướt qua theo bước chân người đó. "Hai vị muốn gọi món gì? Đây là thực đơn hôm nay." Tân Hoan nhanh chóng tiến lại. Du Thanh vội hỏi: "Vị khách vừa rồi mang về món gì vậy?" "Là rượu nếp sữa tươi lạnh." Tân Hoan đáp. "Có ngon không?" Bạn Du Thanh tiện miệng hỏi. "Ngon lắm!" Tân Hoan không biết dùng từ hoa mỹ để mô tả món ăn, chỉ thẳng thắn nói: "Em ăn liền ba bát, cuối cùng chị chủ không dám cho ăn nữa, đuổi em ra khỏi bếp luôn rồi." Du Thanh và bạn liếc nhìn nhau rồi bật cười, đây vẫn là một cô bé mới lớn mà thôi. "Vậy thì cho chị hai phần rượu nếp sữa tươi lạnh, hai phần mì lạnh sốt thịt bò, một phần gà xé sốt chanh. À đúng rồi." Du Thanh hạ giọng thần bí như đang nói ám hiệu bí mật: "Thêm mười phần sốt thịt bò, đóng gói riêng mang về nhé."