Chương 27: Mì canh chua thịt bò

Tiệm Ăn Sinh Tồn Thời Tận Thế

Trúc Mộ Bạch 16-05-2025 08:28:34

An Tình thở dài: "Vào trong rồi nói, chỗ này không tiện lắm." Bạch Phong do dự một chút, nhưng vẫn lùi lại một bước, nhường đường cho cô vào. Căn phòng chỉ rộng hai mét vuông, bây giờ lại có thêm một người, không gian vốn đã chật hẹp nay càng trở nên ngột ngạt. Sau khi vào trong, An Tình lấy ra một hộp mì ăn liền. Vừa lấy ra, cô đã cảm thấy đau lòng—món này đáng giá tận năm điểm hạnh phúc. Nhưng cô cũng rất tò mò, không biết mình có thể thu được gì từ Bạch Phong. "Đây là mì ăn liền vị canh chua thịt bò béo, năm điểm tệ một hộp, anh có muốn mua không?" An Tình giơ hộp mì lên, lắc nhẹ. Bạch Phong nhìn chằm chằm vào chiếc hộp nhựa trắng trong tay cô. Hôm qua, hắn vừa đọc một quyển tiểu thuyết về đề tài xuyên không trở lại trước tận thế, trong đó có nhắc đến món mì ăn liền. Đối với con người ở hiện tại, mì ăn liền chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nghe nói nó cực kỳ ngon, là một trong những món ăn tuyệt hảo nhất. Nhưng cụ thể nó ngon thế nào thì rất khó hình dung, bởi vì khái niệm về "ngon" của con người bây giờ vô cùng hạn chế. Trong tiểu thuyết, tác giả chỉ biết miêu tả rằng món này ngon đến mức nào, món kia hấp dẫn ra sao, nhưng lại không thể diễn tả được hương vị thực sự. Dù vậy, cuốn tiểu thuyết đó vẫn rất hút người đọc, số lượng người mượn sách cũng không hề ít. Bạch Phong bất lực nhìn An Tình: "Cô đang đùa tôi sao?" An Tình lách qua hắn, đi thẳng đến bàn: "Đùa gì chứ? Tôi nói thật mà." Thấy cô tiến đến bàn, lòng Bạch Phong chợt căng thẳng, hắn vô thức muốn đưa tay kéo cô lại, nhưng tay vừa vươn ra đã khựng lại giữa không trung. An Tình đặt hộp mì lên bàn, nhẹ nhàng mở nắp, để lộ những sợi mì vàng óng bên trong. Bạch Phong nhìn chằm chằm vào sợi mì bên trong hộp, sững sờ. An Tình lấy ra gói gia vị và một chiếc nĩa nhỏ, thành thạo xé gói gia vị đổ vào hộp mì, sau đó cầm ấm nước bên cạnh lên: "Đây là nước nóng đúng không?" Bạch Phong vẫn còn ngẩn ngơ, dù không biết mì ăn liền có mùi vị thế nào, nhưng trong thư viện vẫn còn lưu lại một số áp phích quảng bá về ẩm thực thời trước, trong đó cũng có hình ảnh về mì ăn liền. Hắn không đến mức không biết mì ăn liền trông ra sao. Bạch Phong vô thức véo tay mình một cái, nghi ngờ liệu đây có phải là mơ không. Cơn đau nhói rõ ràng báo cho hắn biết—đây là sự thật. An Tình thấy hắn đứng ngẩn người thì nghiêng đầu nhìn: "Rốt cuộc đây có phải nước nóng không? Đừng ngây ra thế, có thể uống được không?" Bạch Phong hoàn hồn, vội vàng gật đầu. Ngay sau đó, hắn thấy An Tình dốc ấm nước, đổ nước sôi vào hộp mì. Nước nóng vừa chạm vào mì, một mùi hương đậm đà lập tức lan tỏa trong không khí. Bạch Phong vô thức nuốt nước bọt, ánh mắt dán chặt vào An Tình: "Cái này... thật sự là mì ăn liền?" Lời còn chưa dứt, nước miếng đã không kiểm soát được mà chảy xuống khóe miệng. Hắn vội vàng đưa tay lau đi. An Tình mỉm cười đậy nắp hộp mì: "Hàng thật giá thật, năm điểm tệ, giá này không hề đắt đâu. Anh thật sự không muốn thử sao?"