Chương 33: Cô luôn biết quý trọng mạng sống của mình
Tiệm Ăn Sinh Tồn Thời Tận Thế
Trúc Mộ Bạch16-05-2025 08:28:34
An Tình thử một lần, tuy có chút khác biệt so với bếp gas, nhưng không quá khó sử dụng, chỉ cần thao tác vài lần là nhớ được ngay.
Trước đó cô nghĩ rằng mình phải tự sắp xếp mọi thứ, nhưng bây giờ xem ra Vệ Tuần Ấp đã lo liệu hết, cô có thể khai trương quán luôn.
Biết vậy cô đã gọi Bạch Phong đến rồi.
An Tình thở dài.
Vệ Tuần Ấp chỉ vào máy quẹt thẻ bên cạnh: "Đây là do lãnh đạo cấp cao dặn chuẩn bị cho cô, sau này nếu ai không mang theo Điểm tệ thì có thể trực tiếp quẹt thẻ thanh toán."
Máy quẹt thẻ này khác với máy POS mà An Tình biết, trong ký ức của nguyên chủ cũng không có thông tin về cách sử dụng, vì vậy cô trực tiếp hỏi: "Cái này dùng thế nào?"
Vệ Tuần Ấp hướng dẫn cô cách sử dụng, còn để cô thực hành hai lần, sau khi xác nhận cô đã nhớ hết anh mới nói tiếp: "Còn đây là thiết bị liên lạc, cô mang theo bên mình, có chuyện gì có thể gọi tôi ngay. Trong đó cũng có số của lãnh đạo cấp cao, cô có thể liên hệ với ngài ấy bất cứ lúc nào."
Lúc này An Tình thật sự hơi kinh ngạc.
Căn cứ luôn trong tình trạng thiếu nhân lực, hầu hết tài nguyên nghiên cứu đều dồn vào việc đối phó với thực vật và quái thú biến dị, cũng như bảo vệ sự sống còn của con người. Vì vậy, thiết bị liên lạc là thứ rất hiếm, thế mà Vệ Tuần Ấp lại đưa cho cô một cái.
Nhưng nghĩ lại thì cũng dễ hiểu, dù sao thì trong thế giới này "bàn tay vàng" của cô cũng có thể xem như một nguồn tài nguyên vô cùng quan trọng.
"Đúng rồi, lãnh đạo cấp cao dự định cử người đến bảo vệ cô, bảo tôi hỏi xem cô có ý kiến gì không." Vệ Tuần Ấp nhìn cô hỏi.
An Tình không khỏi cảm thán, vị lãnh đạo này thật sự rất tôn trọng ý kiến của người khác.
Cô không cần suy nghĩ nhiều, trực tiếp gật đầu: "Được thôi."
Dù rằng căn cứ có quy định nghiêm ngặt, cấm con người giết hại lẫn nhau, nhưng vẫn có trường hợp có người bị áp lực đến phát điên, mất kiểm soát cảm xúc, rồi nổi điên giết người trong căn cứ.
Dù lực lượng an ninh căn cứ phản ứng rất nhanh, lập tức khống chế những kẻ phát điên, nhưng vẫn có người bị thương, thậm chí thiệt mạng.
An Tình tin tưởng vào thực lực của nguyên chủ sau bốn năm hoạt động bên ngoài, nhưng cô không tin vào chính mình.
Dù có ký ức của nguyên chủ, nhưng điều đó không có nghĩa là cô có thể hoàn toàn tiếp thu và sử dụng mọi kỹ năng chiến đấu đã học từ nhỏ đến lớn.
Cô luôn biết quý trọng mạng sống của mình.