Chương 41: Tại sao ở đây lại có người của đội Liệt Hỏa?

Tiệm Ăn Sinh Tồn Thời Tận Thế

Trúc Mộ Bạch 16-05-2025 08:28:34

Tiếng chuông báo hiệu hết ca vang lên, Cảnh Nam Nam lập tức lấy lại tinh thần, vui vẻ đứng dậy chuẩn bị tan làm. Cô thì vui vẻ, nhưng Vương Tuyết – người phải ở lại trực ca – thì mặt mày ủ rũ. Nhìn thấy các đồng nghiệp không có ca trực hôm nay bước nhanh hơn bình thường để ra về, cô có thể nhận ra ai nấy đều sốt ruột hơn hẳn ngày thường. Vương Tuyết nhanh tay túm lấy Cảnh Nam Nam. Cô giật mình quay lại nhìn: "Làm gì vậy? Tôi tan ca rồi, mau buông ra đi." Vương Tuyết trưng ra vẻ mặt đáng thương: "Làm ơn, giúp tôi mua một phần mì được không? Làm ơn đấy!" Cảnh Nam Nam bị giữ chặt, không thể đi ngay, đành phải gật đầu đồng ý: "Để tôi hỏi xem, nếu có thể mua mang đi thì tôi sẽ mua cho cô. Nhưng không chắc đâu nhé! Nếu không được thì cô cứ uống dung dịch dinh dưỡng đi, đến chiều tan ca rồi tự đi ăn." Vương Tuyết thở dài một hơi đầy tiếc nuối, rồi mới buông tay cô ra. Kết quả, vài nhân viên trực ca khác cũng vây quanh Cảnh Nam Nam: "Cảnh Nam Nam, cô không thể thiên vị vậy được! Nếu có thể mang về thì cũng giúp bọn tôi mua một phần nhé, làm ơn đó!" Cảnh Nam Nam: "..." Cô chỉ có thể gật đầu đồng ý, trong lòng hối hận vô cùng. Đều tại cô lắm miệng, giờ thì hay rồi, người khác đi hết cả, chỉ còn cô bị chặn lại. Sau khi các đồng nghiệp trực ca tản ra, Cảnh Nam Nam lập tức lao ra như một cơn gió. Lúc thay quần áo bên ngoài, những người khác đã thay đồ xong và đi mất từ lâu, không còn bóng dáng ai nữa. Cô sốt ruột không thôi, nhanh chóng thay đồ rồi chạy thẳng đến tòa nhà số 13. *** 12:07 trưa. Một nhóm nhân viên từ trung tâm nuôi dưỡng trẻ sơ sinh ào vào quán ăn. Tiếng bước chân ầm ầm của mười mấy người vang lên, làm An Tình – người đang ngồi trong quầy thu ngân buồn chán chờ khách – giật bắn mình. Ngẩng đầu lên, cô liền thấy một đám người ùn ùn kéo vào. "Ở đây có mì đúng không? Cho tôi một bát!" "Tôi muốn hai bát!" "Cho tôi ba bát!!!" An Tình: "..." Đám người vừa xông vào nhìn thấy An Tình ngồi ở quầy, lập tức nhào tới, trông hệt như một bầy zombie trong phim tận thế. Theo phản xạ An Tình ngả người ra sau, tránh khỏi đám người đang lao đến. Nhưng mười mấy người đó còn chưa kịp áp sát thì đã bị Đường Minh giơ tay chặn lại. An Tình bị màn "tập kích" vừa rồi làm cho tim đập thình thịch. Lúc này, cô mới thật sự hiểu vì sao lãnh đạo lại cử đội Liệt Hỏa đến hỗ trợ cô. Chỉ mới có mười mấy người thôi mà đã thành ra thế này, không dám tưởng tượng nếu sau này đông người hơn thì sẽ thế nào. "Trật tự!" Đường Minh chắn trước mặt họ, giọng nói anh vốn ôn hòa lập tức trở nên lạnh lẽo, khí thế sắc bén tỏa ra khiến đám nhân viên trung tâm nuôi dưỡng sững sờ. Những cái đầu đang nóng bừng vì cơn thèm ăn chợt tỉnh táo lại. Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía Đường Minh. Biểu tượng ngọn lửa trước ngực anh là dấu hiệu của đội Liệt Hỏa. Ngay lập tức, ai nấy đều có chút chột dạ. Bị ánh nhìn sắc bén của Đường Minh quét qua, thậm chí có người còn muốn quay đầu bỏ chạy. Chuyện gì thế này? Tại sao ở đây lại có người của đội Liệt Hỏa? Không phải Cảnh Nam Nam nói rằng ở đây có mì ăn liền từ thời kỳ trước tận thế sao? Đám nhân viên bị dọa đến mức sắc mặt hơi tái nhợt, theo bản năng ai nấy đều lùi lại phía sau. An Tình giật giật mí mắt, nhận ra đám người này có vẻ sắp rút lui, cô lập tức đứng dậy lên tiếng: "Xin lỗi, mời các vị khách ngồi xuống. Hiện tại quán có ba loại mì: mì bò hầm, mì chua cay bò béo và mì bò cay."