Chương 49: Xung đột trước cửa quán

Tiệm Ăn Sinh Tồn Thời Tận Thế

Trúc Mộ Bạch 16-05-2025 08:28:34

Hai người đàn ông cao lớn vạm vỡ đứng chắn ở cửa, đẩy lùi đám đông đang chen chúc bên ngoài,"Đừng chắn ở đây, muốn ăn mì thì xếp hàng, không xếp hàng thì khỏi vào!" "Gì chứ, còn phải xếp hàng à? Tôi đã đứng chờ ở đây bao lâu rồi?" "Đúng vậy, những người vào trước đâu có xếp hàng, sao lại đối xử khác nhau thế?" "Một lát nữa tôi phải đi làm rồi, không có thời gian, có thể cho tôi mua một bát mì trước không? Tôi không vào trong ăn, ngồi ngoài này ăn cũng được!" "Đúng đúng, tôi cũng thế, tôi có thể ăn bên ngoài!" "Tôi trả gấp mười lần giá, bán cho tôi một bát mì trước đi!" Hai người đứng ở cửa kiểm soát an ninh chính là Lý Thần Tinh của đội một và Vạn Hổ của đội chín thuộc đội Liệt Hỏa. Cả hai bị đám đông ồn ào mà đau đầu, nhưng vì có lời căn dặn của đội trưởng, họ không dám dọa nạt những người này, chỉ có thể cố gắng kiềm chế khí thế của mình để khuyên nhủ. "Mì ăn liền ba điểm tệ một bát, không tăng giá!" "Đã bảo xếp hàng thì cứ xếp hàng, không xếp thì không được vào, cũng không bán mì cho các người." "Ai không có thời gian thì lần sau quay lại, chẳng lẽ có dung dịch dinh dưỡng mà vẫn chết đói được sao?" Dù không dọa dẫm nhưng giọng của Lý Thần Tinh và Vạn Hổ cũng không hề dễ chịu. Chủ yếu là vì đám người này không chịu nghe lời, cứ cố chen chân vào quán. Bạch Phong thật ra rất muốn xếp hàng, nhưng nhìn quanh chẳng ai chịu xếp hàng cả, một mình anh cũng không thể đứng thành hàng. Bên cạnh, có một gã vẫn đang la lối om sòm: "Dựa vào đâu mà không cho chúng tôi cho vào? Bên trong có người đi ra thì chỗ ngồi cũng trống rồi chứ? Tại sao không cho vào? Mau tránh ra! Mẹ kiếp, thư viện còn không nhiều chuyện bằng mấy người! Không tin tôi kiện các người à?" Thái dương Bạch Phong giật giật, cả buổi sáng hắn đã bực bội lắm rồi. Giờ thấy cảnh hỗn loạn trước cửa quán, không biết đến bao giờ mới có thể ăn được mì, lỡ mà cứ bị trì hoãn, kéo dài đến giờ làm thì sao? Nghĩ vậy, cơn giận trong lòng hắn càng bốc cao, lại thêm gã ngu ngốc bên cạnh cứ gào thét, hắn không nhịn nổi nữa. Một tay túm lấy cổ áo gã, Bạch Phong dùng lực vung mạnh, ném hắn ta ra xa: "Gào cái gì mà gào? Không nghe thấy người ta bảo xếp hàng sao? Mấy người không ăn nhưng tôi muốn ăn! Không chịu xếp hàng thì biến hết đi, được không?" Người bị ném đi phản ứng rất nhanh, giữa không trung hắn ta xoay người một cái rồi tiếp đất vững vàng. Ngọn lửa giận trong lòng lập tức bùng lên: "Mẹ kiếp, muốn chết à??" Hắn ta siết chặt nắm đấm, lao thẳng về phía Bạch Phong. Bạch Phong nhếch mép cười lạnh. Dù vì chấn thương mà không thể tiếp tục ra ngoài làm nhiệm vụ, nhưng hắn từng là đội trưởng tiểu đội tác chiến, thực lực không hề yếu. Hắn giơ tay chặn cú đấm của đối phương, xoay cổ tay siết chặt, rồi nhấc chân đạp mạnh vào bụng hắn ta. Chỉ trong chớp mắt, hai người đã lao vào đánh nhau. Đám đông trước cửa quán đều đang trong trạng thái cáu kỉnh, có người sợ bị Bạch Phong và gã kia va chạm trúng nên vội lùi về phía sau. Nhưng hắn ta lại đụng phải người đứng sau lưng mình. Người bị đụng lập tức nổi điên, thô bạo đẩy hắn ta ra: " Tránh xa tao ra!" Người bị đẩy cũng không nhịn được, quay phắt lại đối đầu với hắn. Chỉ mất vài giây, ngoài cửa Tiệm cơm Hạnh Phúc đã biến thành một bãi chiến trường. Những kẻ bị chặn ngoài cửa lao vào đánh nhau túi bụi.