Mặc Dù Chỉ Là Cấp 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh
Tuế Thời Khâm13-05-2025 08:08:02
Khi bọn họ từ bên dòng suối trở lại nghĩa địa lần nữa, Trần Thần lại không thấy đâu.
Lúc này, bùa bình an trên người Bạch Thu Diệp gần như đã cháy hết, bọn họ không dám ở lâu, vội vàng chạy về phía thôn.
Ban đầu ba người còn chạy song song, nhưng chỉ sau một lát, Bạch Thu Diệp đã vượt lên trước Mạc Kiệt và Liễu Hạc, bỏ bọn họ lại rất xa.
Dù hai người đã dốc hết sức lực cũng không đuổi kịp cô, thậm chí khoảng cách còn ngày một xa hơn.
Mạc Kiệt hét lớn: "Bạch Diệp, đừng tách khỏi đội!"
Bóng dáng của Bạch Thu Diệp đã như gió lốc biến mất giữa những ụ mộ.
Mạc Kiệt trợn mắt, kinh hãi: "Sao cô ấy sao thể chạy nhanh như vậy chứ!"
Mỗi lần tăng cấp, thể chất sẽ được tăng lên theo, anh ta đã cấp 44 rồi, vậy mà lại không chạy nhanh bằng một người cấp 1.
Liễu Hạc vừa chạy vừa lắc đầu, trên mặt đầy vẻ khó hiểu.
[ Cấp 1 này, lẽ nào là vận động viên cấp quốc gia... ]
[ Phía trước, chẳng phải là rừng rậm sao? ]
[ Khoan đã, có phải có con ma đang đuổi theo cô ấy không? ]
Khán giả trong kênh livestream phát hiện, trong đám ma vẫn luôn đuổi theo nhóm Mạc Kiệt, có hai con đã bỏ qua bọn họ trực tiếp chạy về phía Bạch Thu Diệp.
[ Bật camera lên! Bật camera lên đi! ]
[ Còn xem gì nữa, hai con ma đối phó một người, không cứu nổi đâu. ]
Những người đặt nhóm sẽ bị đoàn diệt vô cùng thất vọng, bởi vì Bạch Thu Diệp đã thu hút sự chú ý của mấy con quỷ vốn tập trung vào Mạc Kiệt và Liễu Hạc, dù cô có vẻ chắc chắn cô sẽ hi sinh, nhưng cơ hội sống sót của Mạc Kiệt và Liễu Hạc lại được tăng lên.
Bạch Thu Diệp chạy được một lúc, phát hiện vẫn chưa thoát ra khỏi nghĩa địa, trong lòng bắt đầu nghi ngờ nên quay đầu nhìn một cái.
Chỉ một cái nhìn đó thôi cũng khiến cô sợ mất nửa hồn.
Cô đã lạc khỏi Mạc Kiệt và Liễu Hạc, phía sau còn có hai con ma đang bám theo.
"Kể từ khi hai người Mạc Kiệt xuất hiện, những con ma này cũng xuất hiện. Ngay cả anh ta còn không đối phó được, chắc chắn cấp bậc của bọn chúng không thấp." Bạch Thu Diệp âm thầm tính toán cấp bậc trung bình của nhóm người Mạc Kiệt sắc mặt trắng bệch,"31. 4 cấp! Cô còn không bằng số lẻ của bọn họ. Nếu bị cào trúng một cái, chắc chắn sẽ bỏ mạng ở đây. Đúng là chủ thần ngu ngốc, phó bản toàn là bug!"
Nghĩ đến đây, cô lại tăng tốc, gần như vừa lăn vừa bò chạy vào rừng.
Cô biết mình đã gặp phải hiện tượng quỷ đánh tường, không cách nào rời khỏi nghĩa địa. Quỷ sau lưng càng ngày càng liều lĩnh, tiếng cười càng ngày càng gần.
Bạch Thu Diệp chạy loạn trong rừng, không cẩn thận bị gốc cây vấp ngã, ngã xuống đất.
Cô chưa bao giờ chật vật như vậy, trên tóc treo đầy lá cây, gấu váy dính bùn, chân thì bị gai cào rách, máu chảy khắp cả cẳng chân.
Hai con quỷ dừng lại trước mặt cô, đôi tay tái nhợt buông thõng xuống, đôi mắt đục ngầu nhìn chằm chằm.
"Tìm được rồi."
Một trong hai con từ từ cúi người, chân vẫn chạm đất nhưng thân thể kéo dài ra, cái đầu thò đến sát mặt Bạch Thu Diệp.
Mặt của nó như đeo một chiếc mặt nạ bằng giấy, mắt, mũi, miệng đều được vẽ bằng thuốc màu. Nhưng nhìn kỹ, lại như hòa làm một với cơ thể.
Đột nhiên nó dừng lại, ánh mắt rơi vào chân Bạch Thu Diệp, nơi máu đang chảy ròng ròng kia.
Nó như bị bỏng, bất thình lình lùi lại: "Chạy mau!"
Con ma còn lại cũng thay đổi thái độ, quay đầu bỏ chạy.
Bạch Thu Diệp vừa định rút dao chặt củi ra thì khựng lại, sững sờ mất một giây.
Tại sao hai con quỷ này lại như gặp phải ma vậy, đột nhiên chạy trốn.
Bạch Thu Diệp vẫn còn kinh hồn bạt vía, cô lật người đứng dậy, nhìn bóng dáng hai con quỷ càng lúc càng xa.
Cô vô thức giơ tay lên, con dao chẻ củi trong tay được ném ra, tạo thành một đường cong đen như tia chớp giữa không trung.
Lưỡi dao sắc bén cắm thẳng vào lưng một con quỷ.
Trên lưng nó lập tức xuất hiện một vết nứt, như bị một cơn gió mạnh thổi thủng tạo thành một khe hở lớn.
Con quỷ còn lại thấy vậy lập tức quay đầu chạy trốn, lòng bàn chân như bôi dầu, ngay cả hình tượng cũng không cần.