Mặc Dù Chỉ Là Cấp 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh
Tuế Thời Khâm13-05-2025 08:08:16
Sau khi tiêu diệt con quỷ, cô trực tiếp hoàn thành một nửa nhiệm vụ.
Lúc này, Liễu Hạc- người bị bia mộ đập ngất, dần dần tỉnh lại.
"Chúng ta... sống sót rồi sao?" Cậu ta xoa trán hỏi.
"Bạch Diệp cứu chúng ta." Mạc Kiệt hé một mắt đáp.
Nghe vậy, ánh mắt Liễu Hạc quét qua Mạc Kiệt, thấy xung quanh anh ta đầy vật kháng ngự vỡ vụn, giữa trán xuất hiện màu đen, rõ ràng bị quỷ dữ nguyền rủa. Một tia ngạc nhiên lóe lên trong mắt cậu ta, nhưng nhanh chóng biến mất, trở lại vẻ bình thản như thường, tiện thể nhìn đồng hồ.
"Sắp 3 giờ sáng rồi."
Bây giờ cơ thể của bọn họ đã bị giấy hóa 30%, nếu vượt qua mốc 3 giờ, tỷ lệ sẽ tăng lên 40%.
Lúc đó, e rằng bọn họ sẽ chẳng khác gì người giấy nằm trên mặt đất.
"Nhanh chóng về gặp Đỗ quả phụ đi." Mạc Kiệt khó nhọc đứng lên, tìm một cành cây chống đỡ cơ thể.
Liễu Hạc thì tiếp tục vác tấm chăn chứa xương lên vai.
Ba người trở về nhà Đỗ quả phụ, thấy bà ấy đã đứng đợi trong phòng khách.
Lịch treo tường trong phòng khách, dùng bút đỏ khoanh tròn liên tiếp đến ngày 15 tháng 7. Đỗ quả phụ đứng đó, trông giống như một thực thể không có thật.
Bà ấy là Đỗ quả phụ của 20 năm trước, hay Đỗ quả phụ của 20 năm sau?
Thậm chí, bà ấy có phải là người hay không?
Ba người đồng loạt nảy sinh nghi ngờ này.
Đỗ quả phụ lạnh lùng hỏi: "Đỗ Hữu Phúc đâu?"
Liễu Hạc trải tấm chăn ra, lộ ra bộ xương đã được làm sạch của Đỗ Hữu Phúc.
Đỗ quả phụ đưa tay trắng muốt ra, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua bộ xương trắng.
"Quả thật là ông ấy."
Lúc này, nhiệm vụ của ba người được cập nhật:
[Công việc đầu tiên:
Nội dung công việc: Rửa xương.
Tiến độ công việc: 2/2 (Đã hoàn thành).
Phần thưởng: 5 vé sinh tồn.
Kỹ năng nghề nghiệp [Rửa xương]: Tăng 5% độ thành thạo. ]
"Rửa xương xong rồi, giờ phải cho ông ấy vào quan tài." Đỗ quả phụ nói: "Tối hôm nay còn phải thức đêm canh giữ."
Lời bà ấy vừa dứt, nội dung công việc thứ hai hiện lên trên thiết bị đầu cuối của ba người.
[Công việc thứ hai:
Thời gian làm việc: Trước 06:00.
Nội dung công việc: Nhập quan, giữ linh.
Địa điểm công việc: Từ đường trong làng.
Phần thưởng: 15 vé sinh tồn.
Hình phạt bỏ việc: Vi phạm nghiêm trọng trừ 200 vé sinh tồn. Điểm đánh giá nghề nghiệp lần này giảm tối đa 30 điểm.
Tiến độ công việc: 0/2]
Đỗ quả phụ mặt không cảm xúc nói: "Giờ các cô cậu có thể xuất phát."
Mạc Kiệt hỏi: "Chị Đỗ, chúng tôi từng thấy một người giấy ở nhà chị, chị có biết nó từ đâu đến không?"
Đôi mắt của Đỗ quả phụ hơi chuyển động: "Người giấy? Tôi không biết."
Bạch Thu Diệp dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn bà ấy: "Chị nghĩ kỹ lại xem!"
Đỗ quả phụ bị ánh mắt nóng rực của cô nhìn chăm chú, không để lộ chút dấu vết nào, khẽ lùi lại: "Các cô cậu có thể đến từ đường xem thử."
Ba người lập tức nhìn thấy ánh sáng hy vọng, như trút được nửa gánh nặng.
Đỗ quả phụ lãnh đạm nói: "Các cô cậu chuẩn bị xong thì xuất phát đi, vật dụng nhập quan, tôi đã để ở từ đường rồi."
Nói xong, bà ấy bình thản rời đi, giống như một bóng ma lặng yên không tiếng động.
Mạc Kiệt nhìn bóng lưng của bà ấy, nói: "Tôi cảm thấy, bà ấy vẫn là người."
Bạch Thu Diệp cũng gật đầu tán thành.
Mặc dù những ghi chép tìm được trong giếng khiến nghi ngờ về việc Đỗ quả phụ không phải người rất lớn, nhưng trong 13 năm tiếp xúc, trực giác của Bạch Thu Diệp khẳng định Đỗ quả phụ là một người sống.
Lúc này, Liễu Hạc hỏi: "Phó Dao đâu rồi?"
Trước khi rời đi, bọn họ đã để Phó Dao dựa vào góc tường trong phòng khách nghỉ ngơi.
Lúc quay lại, bọn họ vội vàng trò chuyện với Đỗ quả phụ mà quên mất việc kiểm tra, bây giờ mới nhận ra Phó Dao không còn ở tầng một.
Bạch Thu Diệp ngẩng đầu nhìn lên: "Chắc cô ta ở trên lầu?"
Bọn họ bước lên lầu, phát hiện trên hành lang có một vật đen xì đang nằm, tường bên cạnh còn vương đầy máu tươi.
Đó là một cái chân mèo bị xé rách.