Chương 45: Người hành nghề tang lễ (45)

Mặc Dù Chỉ Là Cấp 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh

Tuế Thời Khâm 13-05-2025 08:08:06

Mạc Kiệt cảm thấy đầu óc trống rỗng, liên tiếp lấy ra sáu món bảo vật phòng ngự quý giá anh ta đã tích trữ bấy lâu, nhưng không những không thể đuổi con quỷ đi, mà nó còn tiến lại gần hơn. Cuối cùng khi không còn sự lựa chọn nào khác, Mạc Kiệt cắn răng, rút ra một vật dài bằng ngón tay, phát sáng ánh vàng. Đó là một bức tượng nhỏ được tạc bằng vàng nguyên chất, hình dáng một đứa trẻ đang che miệng cười, đôi mắt khẽ nhắm lại, dù khuôn mặt tròn trĩnh, đáng yêu, nhưng lại toát lên vẻ tà dị khó tả. 【 Kim Đồng Tử bị vứt bỏ: Được chế tác từ vàng nguyên chất và đất nghĩa địa, ngâm trong dầu xác chết suốt bốn mươi chín ngày, bên trong phong ấn linh hồn của ba đứa trẻ chết yểu. Hết lòng cung phụng có thể mang lại tài lộc và bình an cho chủ nhân, giúp thăng tiến trong sự nghiệp. Tuy nhiên, bức tượng này đã bị chủ nhân trước đó vứt bỏ, trở nên biến chất và được phát hiện tại hiện trường một vụ án mạng. Không để ánh sáng chiếu vào, nếu không, các linh hồn sẽ thoát khỏi phong ấn, không phân biệt địch ta mà tấn công. 】 Khi Mạc Kiệt lấy bức tượng Kim Đồng Tử ra, khán giả trong phòng livestream đều kinh ngạc, đạn mạc cuồn cuộn như thác lũ. [ Con bà nó, đây là vật phẩm kháng ngự!] [ Đây chẳng phải đồ vật từ phó bản trước anh ta làm cảnh sát bắt được sao? ] [ Tôi nhớ phó bản đó cấp 40, Kim Đồng chính là vật chứa của boss! Sau khi thông quan phó bản, hồn ma trong bức tượng bị tiêu diệt, nó mới rơi vào tay anh ta. ] [ Chết tiệt, phó bản mà Quan Dương Trạch làm người dẫn đầu đó sao? ] [ Quan Dương Trạch đứng thứ 168 bảng xếp hạng tổng sao? Thì ra người chơi top 200 Mạc Kiệt nói chính là anh ta. ] Trong phòng livestream, bắt đầu có người phổ cập khoa học phó bản kia hung hiểm cỡ nào trên màn đoạn, Quan Dương Trạch làm thế nào dùng sức một mình thông quan, cứu sống cả đội ngũ. [Không ngờ vật phẩm tấn công này lại rơi vào tay Mạc Kiệt. ] [Đây chính là Boss đó, có thứ này hẳn là ổn rồi. ] [Giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, đáng giá sao?] [Anh ta dám dùng, chứng tỏ anh ta biết ứng đối như thế nào. ] Khi cầm bức tượng Kim Đồng Tử, Mạc Kiệt cảm thấy một luồng khí lạnh từ lòng bàn tay lan khắp cơ thể. Anh ta nhớ lại phó bản lần trước, một nơi đầy rẫy lời nguyền. Nhờ vào năng lực giải nguyền của mình anh ta mới có thể đóng vai trò quan trọng trong nhóm. Sau khi boss bị tiêu diệt, Quan Dương Trạch đã quyết định giao bức tượng Kim Đồng Tử lại cho anh ta. Khi Kim Đồng Tử mới thấy ánh sáng cũng không giết chóc điên cuồng ngay từ đầu, trong mười giây nó sẽ không tấn công chủ sở hữu, nhưng mỗi hai giây chủ sở hữu sẽ nhận được một lời nguyền. Cho nên chỉ có thể giao Kim Đồng Tử cho anh ta, cũng chỉ có anh ta có thể sử dụng. Sau mười giây, anh ta phải cất Kim Đồng Tử đi, nếu không nếu anh ta sẽ vừa bị tiểu quỷ cắn trả vừa chịu lời nguyền xuyên tâm, kết cục không thể cứu vãn. Cho nên anh ta đã mang theo Kim Đồng Tử đến phó bản cấp 30 này, hy vọng tìm được một vật phẩm kháng ngự khác có tác dụng phụ nhẹ nhàng hơn. Ngay khi bức tượng được lấy ra, âm thanh trẻ con cười khanh khách vọng khắp nghĩa địa. Một cái đầu trẻ con xuất hiện trước mặt anh ta, rồi rất nhanh lại có thêm hai cái nữa hiện ra từ không trung. Ba chiếc đầu da xanh lè, cười toe toét, dùng tứ chi bò lê lết trên mặt đất. Kim Đồng Tử quay đầu lại, đôi mắt đen sâu như vực thẳm nhìn chằm chằm vào Mạc Kiệt, sau đó lại quay về phía con quỷ đang tiến tới. Con quỷ cảm nhận được nguy hiểm, vội lùi về sau vài bước. "Không ngờ mình lại phải dùng đến thứ này..." Mặt Mạc Kiệt trắng bệch, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, âm thầm giải trừ oán nguyền rủa trên người mình. Đột nhiên, anh ta nhìn thấy con quỷ khác đi tới, hai con quỷ dung hợp với nhau, hợp lại thành một. Cơ thể hợp nhất của chúng bỗng nhiên nhấc một chân lên giẫm mạnh xuống Kim Đồng Tử.