Mẹ kiếp!
Tuy Lumen cũng đã nảy ra ý tưởng thử mạo hiểm, nhưng dù sao vẫn còn chưa thực sự quyết định, đối mặt với ngọn nến màu trắng đột nhiên vụt tắt, cậu nhin không được chửi thầm một câu, theo bản năng muốn kích phát ấn ký màu đen bên vai phải, trực tiếp 'Truyền tống' khỏi hầm mộ trong lòng đất.
Ngay lúc này, cậu cảm giác lòng bàn tay phải của mình lạnh lẽo đến tận xương tủy, gây ra đau đớn rất nhỏ.
Điều này giúp cho thần trí của cậu thanh tỉnh hơn, cũng không phát hiện thân thể có điều gì khác thường hay thay đổi không tốt.
Quả nhiên... Lumen nháy mắt định thần lại, từ bỏ ý định sử dụng năng lực 'Xuyên qua linh giới'.
Suy đoán của cậu đã được xác minh!
Cậu lặng lẽ nắm chặt tay phải, hòng không để cho những sự vật khác trong bóng đêm 'Thấy' được dấu vết phong ấn của 'Minh đạo nhân'.
Sau khi bị viên quản lý hầm mộ già nua, mục rữa, rõ ràng đang ở trạng thái không bình thường tưởng nhầm là đồng loại, Lumen liền nghi ngờ điều này là do phong ấn của 'Minh đạo nhân'.
Phải biết rằng, 'Suối phu nhân Samaria' có mối liên hệ chặt chẽ với 'Minh đạo nhân', mà một trong những nguyên nhân quan trọng khi xây dựng hầm mộ ngầm dưới lòng đất Trier, có lẽ là để phong ấn 'Suối phu nhân Samaria' không cho nó rò rỉ, ảnh hưởng ra bên ngoài, những viên quản lý hầm mộ cũng sẽ thay phiên nhau trông coi ngôi mộ lớn dẫn thông đến 'Suối phu nhân Samaria'.
Viên quản lý hầm mộ này đã từng phát sinh dị biến nên có thể không cần mang theo nến trắng đang cháy khi di chuyển trong bóng tối của hầm mộ ngầm dưới lòng đất mà không bị biến mất, mà mình có phong ấn của 'Minh đạo nhân', theo lý thuyết chắc hẳn cũng có thể!
Đương nhiên, điều này cực kỳ mạo hiểm, nếu đoán sai thì ngay cả dấu vết từng tồn tại cũng biến mất, thế cho nên Lumen rõ ràng đã có ý nghĩ điên rồ ấy nhưng vẫn chưa hạ quyết tâm.
Ánh mắt đã không nhìn thấy rõ cái gì trong bóng tối thuần khiết, Lumen cảm giác mình đang ở trong mạch nước ngầm dưới lòng đất Trier, cái lạnh như băng, ẩm thấp, nặng nề, và tĩnh mịch thấm đẫm xung quanh.
Nhưng hô hấp của cậu không trở nên khó khắn, thân thể và linh hồn của cậu giống như đang hấp thụ không khí từ trong 'Nước' đậm đặc u ám thông qua một phương thức kỳ dị, để duy trì sự tồn tại của bản thân.
Cậu giống như một con cá sống dưới đáy nước sâu thẳm.
Bóng tối quả thật cũng giống như dòng nước, tầng tầng lớp lớp áp lực đè nén, ngăn cách không gian này với khu vực xung quanh và thế giới bên ngoài.
Giây tiếp theo, Lumen nghe thấy giọng nói khàn khàn lại lạnh lùng của viên quản lý già nua:
"Trong khoảng thời gian này có ba người có ý đồ tới gần dòng suối, bị tôi ngăn cản."
Ba người... Tinh thần của Lumen rung lên:
"Ba người nào?"
"Một lần là kẻ thân cận với bóng tối và tử vong dẫn theo một 'Thợ săn'." Viên quản lý già nua dùng cách miêu tả của mình để nói.
Kẻ thân cận với bóng tối và tử vong dẫn theo một 'Thợ săn'... Đây chẳng phải là mình và cô 'Hella', không, là cô 'Hella' và mình sao? Ngài còn nhớ rõ chúng tôi sao... Lumen chợt hiểu ra, sau đó lẩm bẩm một câu.
Trước đó cậu cho rằng viên quản lý già nua và mấy viên quản lý trông có vẻ năng động khác như Kedall đã gần tiếp cận trạng thái thi thể, nhận thức không còn dựa vào đôi mắt mà là dựa vào cảm ứng đối với hơi thở - trên đường tiến vào hầm mộ ngầm dưới lòng đât, đến 'Lối vào phòng chứa xương cốt cũ', Lumen có ặp hai viên quản lý hầm mộ khác đang dẫn du khách đi thăm quan, bọn họ đều không coi cậu là đồng loại, ngược lại nhắc nhở cậu tốt nhất không nên đi dạo một mình, và cố gắng giữ cho ngọn nến màu trắng luôn cháy, luôn chiếu sáng.
"Còn một người nữa là ai?" Lumen tiếp tục hỏi.
Là Harrison, hay là Monite, hóa thân của Amon hoạt động dưới lòng đất?
Viên quản lý hầm mộ già nua trả lời bằng giọng khàn khàn, thẫn thờ:
"Một kẻ đến từ bên ngoài cảm giác hắn rất gần gũi với chúng ta, nhưng lại có chỗ không giống như vậy, cho nên tôi đã ngăn cản hắn."
Cảm giác rất gần gũi nhưng có chỗ không giống như vậy, kẻ đến từ bên ngoài... Sau một hồi nghiền ngẫm kỹ mấy câu miêu tả này, Lumen cho rằng xác suất kẻ đó là Harrison đến từ đảo Phục sinh là rất cao.
"Trông hắn như thế nào?" Lumen khống chế cảm xúc dâng trào trong lòng, ngoài mặt vẫn bình tĩnh hỏi tiếp.
Tầm mắt của cậu không thể nhìn xuyên bóng tối, ngay cả dáng hình của viên quản lý già nua kia cũng không nhìn thấy, nhưng cậu có thể cảm nhận được rõ đối phương đang ở trước mặt mình, cách không quá hai thước.
Ngay sau đó, cậu thấy viên quản lý già nua đáp lại:
"Tôi đã làm quản lý quá lâu rồi, lâu đến mức có rất nhiều chuyện không thể nhớ được."
Ở nơi này, ngay cả bản thân tử vong cũng biến mất, huống chi là ký ức của chúng ta.
"Tôi không nhớ rõ trông hắn như thế nào, chỉ biết đặc điểm của hắn không giống với người Intis chúng ta, cũng không giống người người Ruen, người Fossack."
Sau một hồi im lặng ngắn ngủi, viên quản lý này nói với giọng bằng phằng như trước:
"Tôi nên trở về nghỉ ngơi rồi."
Lumen không ngăn cản, cũng không hỏi lại.
Đây là bởi vì tuy cậu chưa nghe thấy tiếng bước chân, cũng không cảm giác được phía trước có động tĩnh gì, nhưng cậu đột nhiên sinh ra một ý nghĩ cực kỳ rõ nét:
"Người kia đã rời khỏi đây."
Dáng vẻ không giống người Intis, người Ruen, người Fossack, kẻ đến từ bên ngoài, mấy tháng gần đây, tầng thứ tư hầm mộ ngầm dưới lòng đất. Trong đầu Lumen nhanh chóng xâu chuỗi lại câu trả lời vừa rồi của viên quản lý hầm mộ.
Đột nhiên, cậu nghĩ tới một việc:
Franka từng nhắc đến việc cô ấy gặp một người đàn ông nghi ngờ đến từ thế giới của 'Thiên sư' ở trong hầm mộ ngầm dưới lòng đất, cũng chính là thế giới của cô trước khi xuyên qua đây, mà suy đoán của cô đều dựa vào đặc điểm của đối phương rất giống người của thế giới kia, đều tồn tại điểm khác biệt nhất định với người Intis, Ruen, Feineibote và Fossack.
"Cho nên, Franka đã gặp kẻ mà viên quản lý già nua kia đã khuyên rời khỏi đó sao? Mà kẻ kia rất có thể chính là Harrison đến từ đảo Phục sinh."
"Đảo Phục sinh thật ra là điểm giao giữa hai thế giới sao?"
"Sở dĩ bản đồ biển dẫn đến đảo Phục sinh đều sai là vì không có nội dung trên phương diện thầnb í học, cho dù có đến được vùng biển đó thì cũng chỉ gặp nguy hiểm mà không thấy được mục tiêu?"
"Đây là lời giải thích tốt nhất cho việc tại sao kết quả bói toán của Franka là 'Bản đồ biển là đúng', thực thế những nhà thám hiểm lại không thể tìm thấy đảo Phục sinh, bản đồ biển này quả thật là đúng, chỉ là không ghi rõ phương pháp mở 'Cánh cửa của hòn đảo'.
"Nếu quả thật là như vậy, thì phải có lời giải thích sâu hơn về nguyên nhân khiến mấy người Franka xuyên qua và người dân đảo Phục sinh thường xuyên tới nam bắc đại lục.
"Hiện tại điểm may mắn là Franka đã nhìn thấy kẻ nghi ngờ là Harrison, lại thông qua nghi thức để vẽ ra chân dung tương ứng, cái này về sau sẽ giúp chúng ta tìm kiếm mục tiêu."
"Ha ha, lần thăm dò đó của Franka và Jenna đã thu được không ít thông tin mấu chốt của sự kiện quan trọng, nhưng cũng tràn ngập hơi thở bị sắp xếp.
"Caí này chẳng lẽ không phải do vị nào làm sao, nhưng đại khái không thể thoát khỏi liên quan tới hóa thân của Amon thường xuyên lui tới nơi này."
Hiện tại, mối nghi hoặc lớn nhất của Lumen là vì sao 'Đấng tạo hóa chân thật' hay là Amon lại coi trọng chuyện này, về cơ bản, những 'trợ giúp' trước đó của bọn hắn đều liên quan đến việc chống lại Tà thần bên ngoài lớp lá chăn, không đề cập đến vấn đề của thế giới khác.
"À, vị thiên tôn kia có được tính là Tà thần ở bên ngoài lớp lá chắn không?"
"Hắn đến từ thế giới của 'Thiên sư' sao?"
"Đây cũng coi là một phần của Tà thần xâm lấn đúng không?" Lumen suy đoán đến đó rồi chợt cân nhắc đến một vấn đề:
Đó là liệu cậu có nên nói chuyện này với Franka, với '007', với cô 'Hella' và các thành viên khác của 'Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn' hay không.
Lumen có thể tưởng tượng ra cảnh tượng lúc đó sẽ như thế nào:
Một số thành viên của 'Hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn', trong đó chắc chắn có Franka sẽ điên cuồng ra khơi, tìm kiếm hòn đảo Phục sinh được đánh dấu trên bản đồ, không tìm thấy đảo Phục sinh sẽ gặp nguy hiểm, mà tìm được rồi lại càng nguy hiểm!
Mà Lumen càng mong Franka giống như hiện tại hơn:
Ngoại trừ vấn đề giới tính, còn lại vẫn luôn vui vẻ sống.
Lumen im lặng một lúc lâu trong môi trường giống như ở sâu dưới đáy nước u tối, rồi cậu chợt cười lớn một tiếng, tự giễu thì thầm:
"Mày sẽ bởi vì nguy hiểm và sự mong chờ của người khác mà không tìm kiếm biện pháp làm Aurore sống lại sao?
"Mày sẽ bởi vì nguy hiểm và sự mong chờ của người khác mà từ bỏ đấu tranh sao?
"Mày sẽ bởi vì nguy hiểm và sự mong chờ của người khác mà sẽ không dung hợp với huyết mạch của Omi Bella sao?"
"Sẽ không!"
Lumen đưa ra quyết định, bắt đầu hướng lực chú ý vào môi trường bốn phía xung quanh.
Cậu không nhìn thấy cái gì, lại mơ hồ cảm thấy có từng cái bóng lang thang trong bóng tối, cảm thấy có từng đôi tay giống như đang vươn về phía mình, tóm được cánh tay, tóm được mắt cá chân, tóm được cổ, tóm được thân thể mình nhưng lại không sinh ra ảnh hưởng thực tế nào.
Không, vẫn có một chút, Lumen rõ ràng cảm thấy lạnh hơn, với thể chất đặc biệt của 'Kẻ thu gặt', thân thể cậu vẫn không nhịn được nhanh chóng co lỗ chân lông, khẽ run lên.
Cậu còn mơ hồ nghe thấy tiếng la hét đau đớn, tiếng than khóc tuyệt vọng, nhưng không thể nhận ra cụ thể chúng nó đến từ hướng nào.
"Đây là những người trước đó bị biến mất trong hầm mộ ngầm dưới lòng đất sao?" Lumen cẩn thận lắng nghe, ý đồ tìm một hai người bị mất tích để xem trạng thái hiện tại của bọn họ, nhưng không có tác dụng.
Đột nhiên, cậu rùng mình một cái.
Cái loại tĩnh mịch, lạnh như băng này xông thẳng vào óc cậu.
Mạch suy nghĩ của cậu trở nên trì độn, ký ức đối với một số sự việc cũng trở nên mơ hồ.
"Phong ấn của 'Minh đạo nhân' chỉ giúp mình không bị biến mất tại chỗ, gồm dấu vết quá khứ và tử vong, nhưng không thể ngăn cản mình bị dị thường nơi này chậm rãi ăn mòn, giống như viên quản lý hầm mộ này sao? Hơn nữa, tốc độ bị ăn mòn của mình rõ rành nhanh hơn bọn họ." Lumen búng tay không cầm nến, châm lửa cho ngọn nến trắng.
Ánh sáng nhất thời đẩy lùi bóng tối, cái cảm giác lạnh lẽo, nặng nề, tĩnh mịch và ẩm thấp.
Lumen nhìn chằm chằm ngọn nến trong tay, gật đầu lẩm bẩm:
"Vừa rồi mình còn cho rằng phong ấn của 'Minh đạo nhân' tương đương với ngọn nến màu trắng, hiện tại xem ra không giống, về bản chất hoàn toàn không giống.
"Một cái là nơi phát ra dị thường bị phong ấn, một cái là mượn sức mạnh của nơi bị phong ấn."
Trong lúc suy nghĩ không ngừng suy chuyển, Lumen nâng ngọn nến màu trắng đang cháy, đi theo đường cũ quay trở về.
Lúc quay trở lại 'Lối vào phòng chứa xương cốt cũ', cậu thấy mấy sinh viên trước đó đều đã rời đi.
"Như vậy mà đã bị dọa chạy rồi sao?" Lumen cười nhạo một tiếng, chậm rãi rời khỏi hầm mộ ngầm dưới lòng đất, quay trở về quảng trường Luyện ngục.
Bên trong nhà trọ 702, số 9 phố Orosei, khu Đường tưởng niệm.
Franka đang định ra ngoài thu thập thêm vài thông tin liên quan đến 'Người trong gương', lại thấy Lumen.
"Sao cậu lại tới nữa vậy?" Khóe miệng của vị 'Ma nữ vui vẻ' này hơi giật giật, hỏi.