Chương 70: Thử thách

Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Mực Thích Lặn Nước 05-07-2025 16:52:52

Les không hỏi lý do mà đi thẳng lên lầu hai, tìm một mảnh vải đỏ, treo trước cửa quán rượu 'Ăn thịt động vật'. Lumen ngồi trước quầy bar đã được tu sửa lại, thưởng thức món thịt bò nướng được tẩm ướp vừa vặn và bánh mì mềm xếp ngon miệng. Theo thời gian, khách hàng tới quán rượu 'Ăn thịt động vật' càng ngày càng nhiều, bởi vì Les đã làm một cái bảng gỗ, dán thực đơn mới và mức giá tương ứng lên đó, trưng bày ở bên đường. Đương nhiên, đây không phải lý do chính khiến khách hàng tìm tới cửa. Quan trọng là giá cả các món ăn đều rẻ quá mức tưởng tượng, dù sao thì ông chủ không kiếm tiền chênh lệch trong mức giá bán mà hắn đưa ra này. Khách hàng đều mang tâm lý thử khi đến, chứ chẳn phải tin tưởng ông chủ mới của quán rượu 'Ăn thịt động vật', bọn họ phải liên tục xác nhận giá bán đó có thật hay không, đã thêm phụ thu gì chưa, có thể đảm bảo định lượng và chất lượng của món ăn hay không. Đây đều là kinh nghiệm sau khi đám gian thương ở Morola lừa đảo nhiều lần. Đám gian thương này còn nói rất hợp tình hợp lý, chúng tôi đều phạm tội nghiêm trọng nên mới bị lưu đày đến Morola, thế thì còn trông chờ gì vào việc chúng tôi kinh doanh thành thực hay không đây? Dù sao trong quy tắc dành cho cư dân Morola không có điều khoản nào cấm phá giá thị trường, cấm bán hàng giả... cảm nhóm người chấp pháp cũng không kiểm tra an toàn vệ sinh ở các nhà bếp. Hầu hết khách hàng phẫn nộ những chẳng dám nói gì, những gian thương mà bọn họ có thể xử lý được đều đã bị bon họ giết chết, còn lại đều là những kẻ mà bọn họ không thể trêu vào. Bọn họ luôn cảm thấy hối hận vì đã nghĩ rằng có thể giữ lại vài tên gian thương dưới sự giám sát thông thường để đảm bảo chất lượng thực phẩm và giá cả hợp lý. Nhiều khi, giết người cũng không phải biện pháp giải quyết tốt nhất. "Tôi mà hiểu đạo lý này thì cũng không đến mức bị lưu đày đến Morola!" Một kẻ bị lưu đày trạc khoảng hơn bốn mươi tuổi nâng vại bia có lớp bọt trắng như bọt biển nổi phía trên, phát biểu quan điểm của mình. Tầm mắt của hắn không ngừng đảo qua lại trên người Julie, đang tạm thời làm nhân viên pha chế, với hy vọng có thể dùng lời nói và biểu hiện của mình để thu hút ánh nhìn của cô gái xinh đẹp kia. Giá rẻ là lý do bọn họ đến quán, mà nhân viên pha chế quá xinh đẹp lại là nguyên nhân khiến họ không nỡ rời đi và uống thêm chén nữa. Lumen gắp một miếng thịt bò bên ngoài nướng cháy xém, bên trong non mịn, thưởng thức công thức chế biến gia vị bí mất của Les kết hợp với chất thịt tươi mới. Cậu cảm thấy sau khi rời khỏi Morola, có lẽ phải cho Ludwig nấu cơm mới được. Không thể lãng phí tài năng của 'Đầu bếp'! Sau khi dùng xong bữa trưa, Lumen cầm một ly rượu mạnh, đi dạo vòng vòng trong sảnh lớn với thân phận là ông chủ quán rượu, từ đó chắp vá ra tình hình hiện tại của Morola từ trong miệng các khách hàng khác nhau. Sau khi thành phố lưu đày này xây dựng không bao lâu, cư dân ở đây đã bắt đầu xuất hiện tình trạng phân hóa giai cấp, tiêu chí phân chia dựa trên thực lực. Cho đến hôm nay, người phi phàm đã ngồi vững trên các vị trí quan trọng ở Morola, khống chế các tài nguyên như lương thịt, thịt các loại, rau dưa, chế phầm từ sữa, các loại khoáng sản, nhà xưởng sản xuất, kênh tiêu thụ, và mặt bằng buôn bán sát đường lớn, những tên tội phạm bình thường, không có sức mạnh siêu nhiên chỉ có thể lựa chọn phục vụ cho bọn họ, lao động ở nông trường, mỏ quặng, bãi chăn nuôi, nhà xưởng sản xuất, điều kiện tốt một chút còn có thể được coi như viên chức, còn điều kiện kém thì chẳng khác gì nô lệ. Đối với tội phạm bình thường ở nơi này mà nói, giấc mộng lớn nhất chính là có được sự tín nhiệm của một người phi phàm cường đại nào đó, được đối phương thưởng cho đặc tính phi phàm mà hắn không cần sau khi hắn thắng một trận quyết đấu. "Đây quả đúng là thiên đường mà 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' luôn mơ ước." Sau khi ngồi trở lại vị trí cạnh quầy bar, Lumen buồn cười cảm thán một câu. Là cựu thành viên của 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt', tuy cậu luôn thầm cười nhạo những bài 'Giảng đạo' và 'Nghi thức' khiến người ta không được tự nhiên kia, nhưng cũng nắm được tư tưởng chính của 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt'. Bọn họ muốn thành lập một quốc gia, nơi mà người phi phàm không còn phải sống chui lủi, một quốc gia dùng thực lực để đoạt lấy địa vị. Tình trạng hiện tại của Morola gần như thế. Lumen đang định uống hết chỗ rượu mạnh còn sót lại trong chén, rồi lên lầu tìm góc yên tĩnh để đọc sách, thì đột nhiên thấy Guxin có dáng vẻ như một quý ngài đi vào quán rượu. Tới khá nhanh đấy... Không sợ có người nhìn chằm chằm nơi này sao? Lumen thưởng thức ly rượu thủy tinh trong tay. Guxin ngồi xuống bên cạnh cậu, bỏ mũ dạ tơ lụa cao nửa đầu xuống, nói với Julie mang phong cách khác biệt với áo sơ mi trắng phối ghi lê đen, đeo nơ sẫm màu: "Một ly rượu mạnh Ranzi." —— Morola có rất ít loại rượu, trong đó thì bia lúa mạch đen, rượu mạnh Ranzi và vang đỏ là được yêu thích nhất. Lumen lấy giấy và bút từ trong 'Túi lữ hành', trải lên mặt quầy bar và bắt đầu vẽ. Guxin đợi Julie đưa cho hắn một ly rượu Ranzi, nhấp một ngụm, mắt nhìn thẳng phía trước, cười nói: "Cậu quyết định nhanh hơn tôi nghĩ đấy." "Tôi cũng không muốn bị trói buộc như vậy." Lumen trả lời một câu đầy ẩn ý. Ý tứ thật sự của cậu là cậu cũng không muốn ở Morola quá lâu, nhưng rót vào lỗ tai Guxin thì lại là cậu cũng không chấp nhận sự thống trị của giáo hội tri thức. "Đây là lựa chọn của tất cả những kẻ mạnh, diều hâu sẽ không làm bạn với chim sẻ." Guxin tán dương một câu. Lumen vẫn tiếp tục vẽ, cười một tiếng rồi nói: "Bây giờ, anh cần thuyết phục được tôi, để tôi thấy bên các anh có tiền đồ có hy vọng, tôi sẽ không đứng cùng một phía với kẻ thất bại." "Tôi đã tổ chức hàng chục cuộc bạo loạn, cho tới bây giờ giáo hội tri thức vẫn chưa bắt được tôi, chẳng lẽ đây không phải lý do tốt nhất hay sao?" Guxin nhấp một ngụm rượu Ranzi. Lumen lắc đầu : "Ở quê tôi có một câu ngạn ngữ, gọi là 'Một con chim én không thể làm nên mùa xuân', câu này có nghĩa là gì? Một con chim én đến sớm, không thể chứng minh rằng mùa xuân đã đến, chỉ dựa vào một hiện tượng mà vội vàng đưa ra phán đoán và kết luận là cực kỳ không sáng suốt." "Cậu cần tôi thuyết phục cầu về mặt nào đây?" Guxin nghiêng đầu. Lumen cười cười: "Hoàn thành bài kiểm tra của tôi." Guxin ngẩn ra vài giây, buồn cười nói: "Bình thường chẳng phải là tổ chức của chúng tôi kiểm tra thành viên mới gia nhập, xem đối phương có đủ tư cách hay không, sao đến lượt cậu lại biến thành người mới gia nhập kiểm tra lại tổ chức vậy?" "Điều này phụ thuộc và thực lực và tầm quan trọng của người mới gia nhập, chứ không phải kinh nghiệm của hắn." Lumen tỏ rõ thái độ rằng 'Tôi cũng không nhất thiết phải tổ chức bạo loạn cùng với đám côn trùng các anh, tôi có thể tự tổ chức đội ngũ của riêng mình. ' Guxin nhấp thêm một ngụm rượu Ranzi, một lúc lâu sau mới nói: "Cậu muốn chúng tôi làm gì?" Lumen cười mà không nói, đợi đến khi vẽ xong, mới giao tờ giấy trước mặt cho Guxin: "Tìm được người này." Trên giấy là bức vẽ phác họa Albus Medici. Trình độ vẽ phác họa của Lumen không cao, nhưng nhờ vào khả năng khống chế đầu ngón tay và cổ tay cực kỳ chuẩn xác và bộ não siêu trí nhớ của 'Thợ săn' mà cậu vẫn có thể phác họa ra hình tượng Albus Medici một cách sống động giống y hệt ký ức trong đầu với tình tình đáng ghét, đầy tính hung hăng. "Hắn sao?" Guxin cầm giấy vẽ tranh, hỏi để xác nhận lại một lần nữa. Lumen khẽ gật đầu: "Tên thật của hắn là Albus Medivi, không biết hắn có dùng tên giả ở Morola hay không." "Medici", Guxin lẩm bẩm nhẩm lại danh tính này. Hắn gấp tờ giấy lại, nhét nó vào trong túi áo, sau đó lại nâng chén rượu mạnh Ranzi lên: "Cậu muốn kiểm tra chúng tôi thì chúng tôi cũng cần kiểm tra cậu." "Cậu phải chứng minh mình có đủ năng lực." "Giết chết ông chủ cũ của quán rươu này không đủ sao?" Lumen mỉm cười, hỏi: "Hoặc là, anh muốn quyết đấu một trận với tôi chăng?" Guxin vẫn giữ nguyên dáng vẻ của một quý ngài, lắc đầu nói: "Chúng tôi đã công nhận thực lực của cậu, hiện tại cần kiểm tra về mặt khác." Lumen cầm ly rượu thủy tinh, nghiêng đầu nhìn về phía Guxin, đợi hắn nói tiếp: Guxin liếc nhìn trái phải, ánh mắt dừng trên cơ thể tràn ngập hơi thở quyến rũ của Julie hai giây. Hắn hạ giọng thật thấp rồ nói: "Cơ sở để thống trị Morola của giáo hội Tri thức là một món vật phẩm nào đó ở trong lăng tẩm dưới lòng đất nghĩa trang, mục đích cuối cùng của chúng tôi là đánh vào nơi đó, khống chế món vật phẩm kia. "Việc này cực kỳ nguy hiểm, chúng tôi đã tìm được một nơi tương tự để rèn luyện thành viên của chúng ta, đây chính là bài kiểm tra dành cho cậu, tiến vào khu vực trong lòng đất bị sương mù chiến tranh bao phủ, vượt qua trở ngại trên đường, đến được địa điểm mà chúng tôi đã đánh dấu." Mục tiêu vẫn là '0-01' sao? Lumen cân nhắc vài giây rồi nói: "Được, khi nào thì có thể bắt đầu?" "Đêm nay." Guxin uống hết chỗ rượu mạnh Ranzi còn lại, trả tiền rượu, đứng dậy rời khỏi quán rượu 'Ăn thịt động vật'. Lumen liếc mắt nhìn Julie, phát hiện vị 'Ma nữ' này vẫn luôn cúi đầu, rũ mắt, ngoan ngoãn mà khách sáo đối phó với sự quấy rầy của đám khách uống rượu, giống như hoàn toàn không chú ý đến cuộc trò chuyện của mình và Guxin. A... Lumen cười thầm một tiếng, buông ly rượu thủy tinh, đi lên lầu hai. ... Bên trong căn hộ thuê trọ 702, số 9 phố Orosei, khu Đường Tưởng niệm. "Chắc là Jenna sẽ trở về vào ngày mốt, đúng không?" Franka đứng bên cửa sổ của phòng khách, vừa phiền muộn lại sợ hãi lẩm bẩm một câu. Bóng đêm thâm trầm bên ngoài cửa sổ làm nổi bật từng ngọn đèn đường, khuôn mặt của cô lúc sáng lúc tối, như ẩn như hiện, tựa như làm cho người ta say mê mơ mộng. Đột nhiên, cô nhìn thấy 'Kẻ sám hối' Bayanfei trông giống như thi thể bi cháy đen, mặc áo choàng dài màu đen kiểu dáng của nhân viên thần chức, bước ra từ hư không, trong tay cầm một lá thư. Thư? Ai gửi cho Lumen thế? A, Bayanfei xuất hiện ở nơi này, chứng tỏ tín sứ cũng không có cách nào định vị được Morola, cho dù là có khế ước đặc thù... Franka nhận lấy lá thư này, lịch sự cười nói: "Cảm ơn." Bayanfei gật đầu, xoay người, biến mất ngay tai bóng đêm từ bên ngoài cửa sổ rót vào trong phòng. Franka buột miệng 'a' một tiếng, lẩm bẩm nói: "Tôi còn muốn tạo mối quan hệ tốt với anh, nhờ anh giới thiệu cho tôi một tín sứ nữa." Vừa nói, cô vừa nâng tay phải lên, chóp mũi ngửi thấy mùi son phấn, mùi nước hoa pha trộn giữa cỏ xanh và hoa tươi, mùi hương liệu phức tạp từ trên lá thư kia. Lá thư này của một cô gái sao? Được Lumen toàn quyền ủy thác, Franka vừa lẩm bẩm vừa mở lá thư này ra, đọc nội dung bên trong: "Không biết phải gọi cậu là ngài Louis Berry hay là ngài Lumen Lee." "Trong khoảng thời gian này, tôi đã được thật sự tiếp xúc với giới thần bí học ở Matanibon thông qua Rea, nắm được rất nhiều kiến thức thần bí học, cũng biết thật ra tôi cũng không yếu, chỉ là trước đó thiếu quá nhiều kinh nghiệm, không biết thể hiện ra ngoài. "Đương nhiên, tôi cũng biết chênh lệch giữa tôi và cậu lớn đến mức nào, biết thế giới bên ngoài Matanibon rộng lớn đến mức nào. "Tôi nghĩ tôi sẵn sàng giúp người bạn kia của cậu, cũng hy vọng cậu sẽ thực hiện lời hứa của mình." "Amandine."