Đối mặt với 'màn chất vấn' của Franka, Lumen nhướng mày nói:
"Tôi lại gặp được một chuyện rất quan trọng cần phải nói với cô."
Franka nghi ngờ đánh giá Lumen từ trên xuống dưới vài lần, không xác định được người này đang nói đùa hay thật sự phát hiện ra điều gì.
Nếu là cái sau thì tần suất có phải quá cao không?
Buổi sáng mới hoàn thành bước thăm dò sơ bộ con thuyền 'Kẻ báo thù u lam', lấy được công thức điều chế ma dược 'Ma nữ tuyệt vọng', 'Kiếm dũng khí' tương đương với vật phẩm phong ấn cấp '1' bà nến dầu xác chết có tác dụng đặc thù mà có lẽ cũng rất quan trọng, thu được một vài thông tin rất quan trọng, buổi chiều lại có thu hoạch khác sao?
Cuối cùng Franka lựa chọn tin tưởng Lumen, dù sao người này lúc nào cũng mang màu sắc của tai họa.
Có nghiêng người nhường đường, để Lumen đi vào phòng khách.
"Rốt cuộc là chuyện gì?" Farnka vừa đóng cửa lại vừa chăm chú hỏi.
Lumen đứng bên cửa sổ, quay lưng về phía ngoài, vẻ mặt nghiêm túc nói:
"Cô còn nhớ ngài 'Người treo ngược' miêu tả như thế nào về Harrison không?"
"Nhớ chứ, rất có thể sẽ xuất hiện ở nơi có liên quan chặt chẽ với sức mạnh như bóng tối, tử vong, hoàng hôn và suy bại." Bị ảnh hưởng bởi bầu không khí có phần áp lực này, Franka không dùng lời qua loa để đáp lại rằng 'Tôi đâu dễ quên thế, chuyện mới nói buổi sáng, buổi chiều sao quên được luôn.
Lumen gật đầu, nói:
"Đúng lúc tôi rảnh rỗi đi một chuyến xuống hầm mộ ngầm dưới lòng đất, gặp viên quản lý trông coi khu vực đến 'Suối phu nhân Samaria', hắn nói cho tôi biết, trước đó có người từ bên ngoài ý đồ tiếp cận nguồn suối, bị hắn ngăn cản, mà người đến từ bên ngoài kia có dáng vẻ không giống bất kỳ người nước nào ở bắc đại lục.
Ban đầu Franka nghe còn thấy mơ màng khó hiểu, ngay sau đó thân thể theo bản năng run lên, buột miệng nói:
"Là Harrison? Người có khuôn mặt phương đông mà tôi và Jenna gặp kia chính là Harrison sao?"
Cô lập tức liên tưởng đến chuyến thăm dò của mình và Jenna ở 'Cột trụ đêm Christina'.
Mà trong lúc vội vàng, cô đã dùng từ 'Khuôn mặt phương đông' để thay thế cho miêu tả khá phức tạp 'Khuôn mặt không quá giống người của bất kỳ nước nào ở bắc đại lục
"Khả năng cao là vậy." Lumen chậm rãi gật đầu.
Franka ngẩn ra một chút rồi nói:
"Đảo Phục sinh, đảo Phục sinh!"
Đôi mắt màu xanh lam hồ nước của cô nhất thời tỏa sáng rực rơ, tràn ngập kích động và mong chờ.
Cô dùng giọng tìm kiếm lời khẳng định để hỏi:
"Đảo Phục sinh là nút giao giữa hai thế giới sao?"
"Cho dù không phải, thì có lẽ nó cũng liên quan chặt chẽ với thế giới kia của các cô." Lumen không dội cho Franka một gáo nước lạnh.
Franka kích động đi tới đi lui, sau đó kêu lên một tiếng:
"Lúc ấy tại sao tôi lại không nhận ra chứ?"
"Tại sao tôi lại không bắt hắn lại chứ?"
"Bây giờ không biết hắn ở đâu, muốn tìm cũng không có manh mối nào cả!
"Hiệu suất làm việc của giáo hội 'Mặt Trời Vĩnh Hằng' quá thấp, không có một phản hồi nào cả!"
Đợi Franka kêu rên, bùng phát cảm xúc xong, Lumen mới bình tĩnh nói:
"Không thể trách hiệu suất làm việc của mấy người '007' thấp được, có lẽ Harrison đã không còn ở Trier nữa rồi."
"Ừ." Franka suy nghĩ một chút rồi nói, 'Tôi đang tính sẽ công bố chuyện này với hội nghiên cứu, để thành viên các khu vực khác chú ý đến những kẻ nghi ngờ là Harrison."
Lumen đang định mở miệng nhắc nhở thì nghe Franka lẩm bẩm nói:
"Tôi sẽ bảo bọn họ đừng tìm kiếm hòn đảo Phục sinh trước khi tìm thấy Harrison và có được thông tin cụ thể về hòn đảo đáo, như vậy sẽ rất nguy hiểm."
"À, nếu phát hiện ra Harrison, cũng không nên vội dứt dây động rừng, cứ giả bộ như không phát hiện ra hắn, rồi nhanh chóng báo lại cho người có năng lực xử lý chuyện này như Hội trưởng 'Gandalf', cô 'Hella' và chúng ta."
Lumen yên lặng nghe đối phương nói xong rồi dùng giọng khiêu khích khen ngợi một câu:
"Tôi còn tưởng cô sẽ kích động đến mức hỏng đầu óc chứ."
"Không ngờ, bình thường cô tùy tiện, không hay dùng đầu óc như vậy mà đến thời điểm mấu chốt vẫn có thể tính toán chu toàn đến thế."
Farnka không bị khiêu khích, còn hơi đắc ý, nói:
"Cái này gọi là gì? Cái này gọi là Lữ Đoạn gặp chuyện lớn không hồ đồ."
"Lúc có việc cũng phải dùng đầu óc, lúc thư giãn của phải dùng đầu óc, vậy chẳng phải tôi không có thời gian thư giãn hay sao?"
Nói thế cũng không phải là không có lý... Lumen nghi hoặc hỏi:
"Lữ Đoạn là ai?"
"Không cần biết!" Franka trả lời nhanh như chém đinh chặt sắt.
Lumen đại khái đã biết nguyên nhân nhunwg không hỏi nhiều, gật đầu nói:
"Hai ngày nữa hay tiết lộ chuyện này trong buổi tụ hội."
Franka 'ừ' một tiếng, tỏ vẻ đồng ý.
Đột nhiên, tất cả kích động, vui sướng và mong chờ trên mặt cô đều biến mất.
Cả người cô thoáng run lên.
"Sao thế?" Lumen quan tâm hỏi.
Franka mím môi, giọng hạ thật thấp, nói:
"Tôi rất mong chờ hết thảy chân tướng và mọi khả năng trong tương lai, nhưng lại sợ nó không được như mong đợi của tôi.
"Tôi thấy sợ, sợ bản thân không thể đối mặt với đáp án đó."
Nói xong câu đó, Franka chống hai tay lên cửa sổ, giống như mất hết sức lưc.
Lumen không an ủi Franka, ánh mắt nhìn đối phương mang cảm xúc giống như khi cô 'Ma thuật sư' nhìn cậu:
Thương hại.
Cậu cũng rất sợ hãi, sợ hãi đau khổ tìm kiếm hy vọng sống lại chỉ là viển vông vĩnh viễn không thể chạm tới.
Một lúc sau, Lumen nhìn Franka, nói:
"Muốn uống chút rượu không?"
"Được." Franka nở một nụ cười phức tạp, đáp lại: "Say có thể giúp tôi quên đi phiền não này."
"Ha ha, quả nhiên, uống rượu chính là lời an ủi của những người anh em."...
Hai ngày sau.
Franka dựa theo giao hẹn từ trước, đến một khu vực săn bắn nằm ở rìa rừng rậm đông Lognes để gặp 'Ma nữ đen' Clarice.
Vị Ma nữ cấp Bán thần này không mặc váy dài cung đình màu đen, mà đổi một bộ trang phục đi sẵn sẫm màu, đội mũ ôm lấy mái tóc dài màu đen, tư thế oai hùng hiên ngang lại sạch sẽ tươi mát.
So với vẻ đẹp u buồn trước đó, lúc này nữ sĩ Clarice lại mang một vẻ đẹp mê người khác, Franka dùng ánh mắt thường thức để ngắm nhìn vẻ đẹp của 'Ma nữ đen' cũng không chế được dục vọng sinh ra theo bản năng, cô thuật lại chi tiết tin tình báo về 'Người trong gương' mà '007' phản hồi lại.
Clarice khẽ gật đầu, nở một nụ cười tỏa nắng, lấy một cái rương hành lý xách tay màu nâu đỏ được làm bằng gỗ, từ trên yên ngựa xuống.
"Đây là phần thưởng của cô." Vị 'Ma nữ đen' giao cái rương hành lý này cho Franka.
Franka không khách sáo, cô vừa nói lời cảm ơn, vừa bật khóa kim loại, mở cái rương hành lý xách tay không lớn được làm bằng gỗ này ra.
Bên trong rương hành lý xách tay được chia bởi rất nhiều khối băng không có dấu hiệu tan chảy, trong các khối băng lần lượt là đầu dơi với hoa văn rực rỡ, một túi mật chứa dịch xanh bên trong và vẫn còn dính máu tươi, một đoạn đuôi có lớp vảy bóng loáng tà dị, và hai chai thủy tinh đựng máu đỏ sẫm.
"Nguyên liệu chính và phấn lớn nguyên liệu phụ trợ của 'Đau đớn' đều ở trong này, nếu cô chưa sẵn sàng thăng cấp thì đừng thử phá lớp băng do tôi tạo ra, nếu không chúng sẽ lần lượt nhiễm các loại bệnh tật khác nhau, dần chết đi." 'Ma nữ đen' nhắc nhở Franka.
"Cảm ơn ngài, nữ sĩ." Franka kiểm đếm nhanh xem nguyên liệu phụ trợ còn thiếu là gì.
Chỉ thiếu loại lá Eucalyptus khá phổ biến.
'Ma nữ đen' Clarice chuyển sang nói:
"Hiệu suất làm việc của cô rất cao, cũng có thành quả, có lẽ một hai năm nữa, cô có thể thử đẩy cánh cửa thần tính, nhưng đến lúc đó có thể chúng tôi sx không thưởng công thức điều chế ma dược 'Tuyệt vọng' và nguyên liệu chính, nguyên liệu phụ trợ, mà sẽ nói cho cô biết nghi thức thăng cấp trước, đợi cô sẵn sàng và gần hoàn thành nghi thức, tôi sẽ cho cô ma dược 'Tuyệt vọng'."
"Đây là đề đề phòng công thức điều chế ma dược danh sách cao bị lộ sao?" Franka ra vẻ đã hiểu, hỏi ngược lại.
'Ma nữ đen' gật đàu :
"Đợi đến khi cô đủ tư cách dùng màu sắc để làm tiền tố trước danh hiệu, có thể cô sẽ được tiếp xúc với công thức điều chế ma dược danh sách cao và một ít bí mật của giáo phái chúng ta."
Tôi còn muốn lấy được công thức điều chế ma dược 'Ma nữ không già' từ chỗ các cô đây này, nhưng nếu không thành 'Ma nữ không già' cũng không leo lên được vị trí dùng màu sắc làm danh hiệu cũng không sao cả, có thể được cho biết về nghi thức trước, xem nó có tà ác hay không cũng được... Franka không che dấu vẻ mong chờ của mình.
Ngay sau đó, cô chuyển chủ đề sang cuộc điều tra 'Người trong gương'.
"Nữ sĩ, chúng ta sẽ điều tra 'Người trong gương' đến mức nào? Phá hỏng mưu đồ của bọn họ, tiêu diệt bộ phận người chạy khỏi thế giới trong gương đặc thù là được rồi sao?"
"Trong trường hợp phong ấn kỷ đệ tứ Trier chưa mở ra, có lẽ chúng ta cũng chưa thực sự có biện pháp tiến vào thế giới trong gương đặc thù kia, tiêu diệt thủ lĩnh và toàn bộ tồn tại chính của bọn họ, đúng không?"
Franka đang thử thăm dò mục đích chủ yếu của giáo phái Ma nữ đối với sự kiến 'Người trong gương', dùng nó để suy đoán ra trạng thái và ý nghĩ của 'Ma nữ nguyên sơ'.
Clarice liếc nhìn cô một cái, nở một nụ cười thanh khiết, nói:
"Trước cứ làm như vậy.
"Đợi đến khi cô thăng cấp lên 'Đau đớn', chúng tôi sẽ cho cô biết một chuyện."
Trở thành 'Ma nữ đau đớn' mới được tính là tiến vào tầng lõi của giáo phái Ma nữ, và có tư cách biết một số chuyện sao? Franka vừa vui mừng vì càng ngày càng tiến gần tới bí mật của giáo phái Ma nữ, có thể sớm hoàn thành nhiệm vụ nhưng cũng thấp thỏm, lo lắng.
Đêm khuya, tại một mỏ đá bỏ hoang nằm trong lòng đất Trier.
Angouleme de Francois mặc áo khoác len màu nâu, đeo một cái ghim cài bằng vàng, xách đèn đất đèn đi vào khu vực đang ngủ say trong bóng đêm này.
Tay áo bên cánh tay phải của hắn được xắn cao, khuỷu tay cắm một ống tiêm thủy tinh, mũi tiêm bằng đồng, bên trong đựng chất lòng màu trắng đục.
Theo phía sau hắn là bốn năm 'Người tịnh hóa', trên cánh tay đều cắm một ống tiêm như vậy.
Nhóm 'Người tịnh hóa' này vây quanh bốn người máy động cơ hơi nước màu gỉ sét, mấy cỗ máy cơ giới này phụ trách nâng một vật phẩm dài hơn hai thước, rộng một thước bảy, tám.
Bề mặt của vật phẩm này được phủ một lớp vải nhung dày màu đỏ, không để lộ bất kỳ chi tiết bên trong.
Angouleme đứng ở giữa mỏ đá bỏ hoang, ấn tay về phía trước, ra hiệu cho đồng đội dừng lại.
Mà đồng đội của hắn điều khiển cho bốn người máy động cơ hơi nước có màu gỉ sét kia, đặt vật phẩm xuống mặt đất.
Khi lớp vải nhung đỏ dày được gỡ ra, một chiếc giường xinh đẹp, mang hơi thở cổ điển xuất hiện trước mắt đám người Angouleme.
Bọn họ đồng thời cảm giác mệt mỏi, cảm giác chiếc giường kia cực kỳ thoải mái, chỉ muốn nằm xuống ngủ một giấc thật ngon.
Angouleme vội dời tầm mắt, đùng tay đang cầm đèn đất đèn đẩy mũi tiêm bằng đồng, để một phần chất lỏng bên trong tiêm vào cơ thể.
Trong lúc mấy 'Người tịnh hóa' còn lại làm động tác tương tự, ở một bên khác của mỏ đá bỏ hoang đột nhiên xuất hiện một bóng người mặc trang phục nữ tu mà đen.