Lumen thừa nhận rằng mình có bị khiêu khích.
Nhưng cái này vẫn nằm trong phạm vi có thể tiếp nhận được, nếu cậu đoán không sai, cậu và Albus chung quy lại chạm mặt nhau trong sự vụ '0-01' này, phần đầu của 'Bàn tay bị đứt mưng mủ sưng tấy' rơi vào tay đối phương còn hơn là không biết tung tích hoặc rơi vào tay một nhân vật không biết nào đó.
Hiện tại Lumen chỉ cảm thấy hơi hối hận vì đã không trực tiếp ra tay với Albus khi ở quán rượu 'Ăn thịt động vật', lúc ấy cậu vừa cố kỵ vừa muốn lợi dụng đối phương.
Đương nhiên, lúc ấy cậu cũng khó đoán ra được Albus đã lấy được phần đầu của 'Bàn tay bị đứt mưng mủ sưng tấy'.
Lumen lặng lẽ kích phát ấn ký màu đen đại biểu cho năng lực 'Xuyên qua linh giới', lại cảm ứng mối liên hệ vi diệu giữa các khối thi thể của 'Bàn tay bị đứt mưng mủ sưng tấy'.
Cậu muốn dùng cái này để tìm kiếm Albus.
"Mỗi phản hồi đều ước chừng giống nhau, không có cách nào nhận ra cái nào mãnh liệt hơn, có thể Albus đã xử lý phần đầu của anh bạn tay đứt để áp chế cường độ phản hồi ở mức độ nhất định chăng? Hoặc là, đã hoàn toàn bi che giấu chăng?" Lumen chậm rãi thở hắt ra một hơi rồi cầm lấy lỗ tai của 'Bàn tay bị đứt mưng mủ sưng tấy', nhét vào trong 'Túi lữ hành'.
Cậu cẩn thận kiểm tra các loại dấu vết xung quanh ngôi mộ này, hy vọng có thể phát hiện ra ít manh mối liên quan đến Albus.
Đáng tiếc, Albus cũng là 'Thợ săn' có kinh nghiệm, cực kỳ giỏi xóa dấu vết của bản thân.
Lumen kìm nén cảm xúc, bước đi trong môi trường bụi bặm u ám do núi lửa phun trào, quay trở lại quán rượu 'Ăn thịt động vật'.
Cậu vừa bước qua cửa chính, thì đầu bếp nấu thịt người, Les không biết tìm được một tấm gỗ từ nơi nào, đang bận rộn cải tạo lại quầy bar, dừng công việc, xách búa đinh, quay người, nói với cậu:
"Tôi vừa thuê được một người phục vụ."
"Anh có thể tự quyết định." Lumen chỉ đơn giản muốn có một ngày ba bữa ăn và nơi nghỉ ngơi miễn phí dưới danh nghĩa ông chủ, hoàn toàn không quan tâm quán rượu có thể làm ăn phát đạt lại hay không.
Les lại cực kỳ tận chức tận trách, nói thêm:
"Là Julie, cùng vào đây với chúng ta, cậu cũng biết đấy."
Là 'Nhà sưu tập' kia sao? Lumen thiếu chút nữa sặc nước miếng.
Tôi nói anh tại sao một người đàn ông như anh lại muốn thuê 'Nhà sưu tập' đó làm người phục vụ chứ?
Anh không cảm thấy lạnh phần hạ bộ hay sao?
Lumen còn chưa kịp hỏi xem Les đã nghĩ gì, thì Julie đi từ trên lầu xuống.
Cô ta đã thay một chiếc váy xẻ tà sẫm màu không biết lấy được từ nơi nào, bộ ngực như ẩn như hiện dưới lớp vải mỏng manh.
Khuôn mặt dơ bẩn trước đó của cô ta đã được lau rửa sạch sẽ, máu tóc màu nâu rối bù được chải chuốt, búi đơn giản, lần này dáng vẻ của cô ta đã hiện rõ trước mắt Lumen.
Lumen thường xuyên qua lại với hai 'Ma nữ' trong thời gian dài nhưng lại sinh ra cảm giác kinh diễm.
Xem ra nữ phạm nhân này vừa không biến thái, cũng không điên, chân mày màu nâu dài mảnh, ánh mắt màu nâu giống như ẩn chứa cả hồ nước, làn da nhẵn nhụi trắng nõn, dáng vẻ dịu dàng và ngoại hình mê người dễ khiến kẻ khác phạm sai lầm tạo thành nét tương phản rõ ràng.
Cô ta là một người phụ nữ có vẻ đẹp độc đáo, hơn nữa Lumen cảm nhận được sức quyến rũ vượt xa mức bình thường.
Rất giống 'Ma nữ'... Lumen không thể không cảm thán rằng việc trước đó Julie dùng hai cách đơn giản nhất là khiến mình bẩn thỉu và tóc tai rối bù đã hoàn thành việc ngụy trang một cách khá tốt rồi.
Lại là định luật tụ hợp đặc tính phi phàm sao... Lumen thở dài, đáp lại ánh mắt dịu dàng đưa tình của Julie:
"Vì sao cô lại đến quán rượu của tôi làm người phục vụ?"
"Dù sao cũng phải tìm công việc để nuôi sống chính mình chứ." Julie dịu dàng cười nói, giống như nơi này không phải là Morola mà là một thành phố bình thường bên gnoafi.
Lumen đột nhiên thay đổi chủ đề:
"Tại sao cô lại thích sưu tầm cái kia của đàn ông thế?"
Đôi mắt màu nâu vốn dịu dàng nhã nhặn của Julie chợt nhuốm sự điên cuồng khó có thể diễn tả bằng lời, khóe miệng cong lên, dùng giọng thèm khát đáp lại:
"Tôi chỉ muốn lấy lại thứ gì đó thuộc về tôi"
À, lại là một kẻ bị hại của giáo phái Ma nữ sao ? Chà, hiện tại lại biến thành kẻ hại người... Cô ta cũng là phụ nữ biến đổi từ đàn ông, nhưng không cởi mở như Franka, mà để lại vấn đề tâm lý nghiêm trọng, thế cho nên mới có đam mê không bình thường như vậy sao ? Lumen thầm suy đoán, đồng thời, cũng bước đầu xác định Julie có lẽ là một 'Ma nữ', hơn nữa danh sách có thể không thấp, ít nhất là danh sách 6 'Ma nữ vui vẻ'.
Ngay sau đó, Lumen lại tự lẩm bẩm nói thầm:
"Cách cô tiêu hóa 'Vui vẻ' là cưỡng bức đàn ông và khi bọn họ không khống chế được nữa, sắp bùng nổ thì cắt đứt thứ kia, khiến cho bọn họ trải nghiệm cái gọi là từ thiên đường cực lạc nháy mắt rơi xuống vực sâu đau đớn sao?"
"Hành động như thế lại rất phù hợp với bản chất của 'Ma nữ vui vẻ', chỉ là quá thô bạo quá trực tiếp, không phức tạp, quanh co, cũng không có loại mỹ cảm như đấu tranh, giãy giụa."
"Tại sao giáo hội tri thức lại có thể đưa một 'Ma nữ' trở thành tội phạm cưỡng hiếp giết người bình thường vào đây thế?"
"Là cố ý sao?"
"Ừ, dựa vào kiến thức thần bí học mà mình biết thì đỉnh của con đường của thần trong mỗi một nhóm có thể trao đổi với nhau, đều có một vị hoặc hai ba vị tồn tai vĩ đại nắm giữ sức mạnh tất cả danh sách trong nhóm các con đường đó, giống như ngài 'Kẻ Khờ', 'Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn', 'Mẫu thân vĩ đại', 'Dục vọng mẫu thụ'.
"Nhìn từ góc độ này, 'Ma nữ Nguyên Sơ' liền kề với con đường 'Thợ săn' có mưu đồ nhắm đến '0-01' là điều có thể hiểu được, đây thậm chí là điều không thể tránh khỏi, dựa theo cách nói của cô 'Ma thuật sư', '0-01' là vật phẩm mấu chốt để thăng cấp thành 'Linh mục đỏ', trở thành chân thần trên con đường 'Thợ săn'."
"Trong trường hợp này, chỉ cần giáo phái Ma nữ có thể phát hiện ra sự tồn tại của Morola, chắc chắn sẽ phái 'Ma nữ' dưới cấp bán thần trà trộn vào đây."
"Tại sao trước đó bọn họ không phái ai, tại sao lại để cho Julie và mình cùng bị lưu đày đến đây?"
"Chẳng lẽ bởi vì thần dụ của 'Ma nữ Nguyên Sơ' báo cho bọn họ biết rằng, chỉ có đi theo mình, mới có khả năng tiến vào Morola. Dù sao mình cũng được giáo hội tri thức đặc biệt được tới đây, trên đường sẽ không gặp phải bất kỳ kiểm tra hay xét duyệt gì chăng?"
"Không, tình huống này càng không thể xảy ra, Julie không phải là 'Ma nữ' đầu tiên, thậm chí còn không phải kẻ thứ hai trà trộn vào Morola, nhưng những Ma nữ trước đó vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ, dần dần mất liên lạc với giáo phái Ma nữ sao...
"Nếu quả thật là như vậy, nhóm 'Ma nữ' nắm giữ thế giới trong gương, chắc chắn có thể liên lạc với bên ngoài một cách dễ dàng và đơn giản hơn so với mình dùng 'Khóa gương' và 'Dấu ấn gương', nói cách khác, Julie nắm được khá nhiều thông tin được tích lũy từ trước, và đã có phương án hành động nhất định.
"Có lẽ có thể tìm được biện pháp và cơ hội lưu lại dấu ấn, tiếp xúc với '0-01' từ trên người cô ta."
Nghĩ đến đây, Lumen nhìn đôi mắt chỉ còn lại chút điên cuồng của Julie, cười nói:
"Tôi không cần biết thứ cô muốn lấy lại là cái gì và tại sao cô muốn lấy lại, nhưng nếu đã lựa chọn làm người phục vụ cho quán rượu này của tôi thì nhất định phải tuân thủ quy tắc của tôi."
"Điều thứ nhất, không được quấy rầy khách hàng trong lúc quán rượu đang buôn bán."
Julie hơi ấm ức, nhưng đôi mắt lại sáng rực một cách dị thường, mong chờ hỏi:
"Nếu bọn họ quấy rối tôi thì sao?"
"Les sẽ chịu trách nhiệm ném bọn họ ra ngoài, nếu bọn họ dám đánh trả thì Les rất biết cách nấu nướng đấy, hơn nữa còn để lại cho cô bộ phận mà cô muốn." Lumen thuận miệng nói,"Cô cũng có thể lựa chọn tìm và giải quyết bọn họ sau khi kết thúc giờ làm việc ở quán rượu."
Julie liếm liếm môi, nói:
"Điều thứ hai thì sao?"
"Không được quấy rầy ông chủ." Lumen đi lên cầu thang hướng lên lầu hai,"Tiền lương cụ thể thì Les sẽ thương lượng với cô."
Julie hơi thất vọng, nói:
"Tôi còn đang muốn nhìn xem thứ mà tôi đánh mất có ở trên người cậu hay không đấy."
Không đợi Lumen đáp lại, cô ta lại tiếp tục hỏi:
"Mời cậu đi thăm bộ sưu tập của tôi có tính là quấy rầy không?" "Không có hứng thú." Lumen lời ít ý nhiều, đáp lại.
Cậu bước đầu xác định hành vi phạm tội của Julie không phải vì muốn bị lưu đày đến Morola mà cố ý làm.
Cô ta đam mê việc đó, đúng là một người phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp tao nhã nhưng bên trong lại điên cuồng, vặn vẹo.
Khi màu đêm buông xuống, sau khi dùng xong bữa tối mà Les tỉ mỉ chuẩn bị, Julie khen không dứt miệng, nói:
"Tôi quyết định câu dẫn anh cuối cùng."
Câu dẫn của cô ta là chết người.
Les không khỏi cảm thấy thất vọng, nhưng vẫn thành khẩn đưa ra lời đề nghị:
"Nếu có ngày nào đó cô bị giết, có thể để lại thi thể của cô cho tôi không?"
"Có thể." Julie tuyệt nhiên không để ý đến vấn đề này, gật đầu đồng ý, động tác tao nhã, dáng vẻ dịu dàng, nụ cười đầy ẩn ý.
Cô ta chợt nhìn về phía Lumen, chớp chớp mắt, nói:
"Ông chủ, quán rượu còn chưa hoạt động lại, đêm nay tôi có thể ra ngoài không?"
"Đây là quyền tự do của cô." Lumen nhấp một ngụm rượu mạnh làm từ tiểu mạch, để áp chế rối loạn trong lòng.
Hiện tại cậu có thể xác định Julie là 'Ma nữ đau đớn', bởi vì vừa rồi đối phương đã chủ động sử dụng 'Mị hoặc' với cậu.
Cậu tính nếu Julie vẫn cố tình tiến tới, sẽ lập tức 'Thu gặt' không thương tiếc
Chỉ có thực lực và sự hung ác mới khiến 'Ma nữ đau đớn' này kinh sợ, mới có thể khiến cho cô ta an phận hơn.
Julie dùng khăn ăn màu trắng lau khóe miệng, rồi đứng thẳng dậy, đi thẳng ra khỏi cửa quán rượu 'Ăn thịt động vật'.
Vài giây sau, Lumen đột nhiên biến mất khỏi bàn ăn.
Đầu tiên cậu dùng 'Truyền tống', sau đó chuyển hóa thành sinh vật bóng đen, lặng lẽ theo dõi Julie.
Dáng vẻ đi đường của Julie khá yểu điệu, cô ta vừa tỏ vẻ say khướt vừa tới gần đám bị lưu đày đang tụ tập ở quảng trường.
Đám bị lưu đày này đêu bị 'Ma nữ' hấp dẫn không thể rời mắt, có người đàn ông cường tráng giành trước, sáp tới gần Julie.
Julie trông như say khướt, chỉ tay:
"Tôi muốn quyết đấu với anh."
"Được." Người đàn ông cường tráng kia không khỏi bất ngờ, sau đó ôm Julie rời khỏi nơi này, quay trở lại nhà của mình.
Những kẻ bị lưu đày khác còn chưa kịp phản ứng lại, cũng chưa kịp thử mời quyết đấu, đã không thấy bóng dáng hai người.
Lumen không để mất dấu, cậu ẩn bên ngoài cửa sổ của tên đàn ông cường tráng kia.
Cậu nghe thấy tiếng rên rỉ như mèo con của Julie, hoàn toàn khác với giọng điệu điên cuồng tục tằng mà cậu tưởng tượng.
Dựa vào năng lực nhẫn nại của 'Tu sĩ khổ hạnh', Lumen không xuất hiện bất kỳ dị thường nào cho đến khi tên đàn ông cường tráng kia hét to, tựa như gần kề cái chết.
Giây tiếp theo, tiếng kêu la thê lương mang theo đau đớn cực độ vang khắp phòng.
Rất nhanh sau đó, Julie đi từ trong phòng ra, khuôn mặt ửng hồng, đôi mắt ngập nước, rất nhiều vẻ đẹp đến mức không thể nhìn hết được.
Cô ta cầm một thứ gì đó đầm đìa máu, kết đông nó lại trong một khối băng trong suốt, để vào trong một cái túi không lớn.
Lumen tiếp tục theo dõi Julie, mà 'Ma nữ' này cũng không thực hiện phản theo dõi, cứ như vậy đi thẳng đến quảng trường lớn bên ngoài giáo đường tri thức.
Cô ta giống như đang chờ đợi cái gì đó.
Không biết qua bao lâu, một đội người chấp pháp mặc áo choàng dài màu đen đi từ trong giáo đường ra, dẫn đầu là một người phụ nữ xinh đẹp, có vóc dáng cao gầy, khuôn mặt trắng nõn, dáng vẻ điềm đạm.
Hai mắt Julie sáng lên, khuôn mặt tựa như tỏa sáng.
Cô ta đi về phía đội chấp pháp kia, kích động hét lớn với người dẫn đầu:
"Salisbury!"
Người phụ nữ cao gầy mặc áo choàng dài màu đen, lạnh nhạt liếc nhìn Julie một cái, hỏi lại bằng giọng lạnh lùng:
"Cô là ai?"
Vẻ mặt của Julie chợt cứng lại.