Trước câu hỏi của Albus, Lumen 'a' một tiếng, trong lòng thầm lẩm bẩm một câu:
Cảm giác của người này rất nhạy bén.
Cũng không biết hắn bị lưu đày đến Morola từ khi nào, nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên hắn đến quán rượu này để ăn cơm.
Hắn phát hiện ra một bộ phận người ở Morola xuất hiện dị thường nhất định do ăn thứ gì đó ở quán rượu này, cho nên mới cố ý tới đây quan sát sao?
Trong lúc suy nghĩ không ngừng xoay chuyển, Lumen vỗ mạnh một cái lên mặt quầy bar.
Cậu nhảy khỏi cái ghế cao nhỏ, lạnh lùng nói với người pha chế lúc nào cũng mang khuôn mặt rất khó chịu kia:
"Dùng loại thịt này giả làm thịt bò để lừa tôi sao?"
"Gọi ông chủ của các anh ra đây!"
Người pha chế hơi ngẩn người ra, hỏi:
"Cậu chắc chứ?"
Hắn không tỏ ra tức giận hay bối rối trước thái độ của Lumen, ngược lại mơ hồ lộ vẻ bất ngờ.
Lumen không đáp lại mà dùng ánh mắt để nói, nhanh bảo ông chủ của các anh lăn ra đây.
Lúc này người pha chế căng cổ họng, hét lên:
"Ông chủ! Ông chủ! Có người muốn đập quán rượu của ông!"
Vài giây sau, một bóng người lao từ hướng nhà bếp tới.
Bóng người nọ để tóc xõa tung rối bù, khuôn mặt béo ú, giống như vài lớp thịt xếp chồng lên nhau, khiến hai hốc mắt nhỏ xíu, nhưng thân hình lại rất tiêu chuẩn, không hề có cảm giác béo phì.
Lúc này, bóng người đeo tạp dề màu trắng kia xách theo một con dao cán dày có vẻ dùng để chặt xương, tức giận nhìn hai gã khách hàng đứng gần quầy bar, dùng tiếng Rumberg hét lên:
"Kẻ nào? Là kẻ nào muốn đập quán rượu của tao?"
Lumen chỉ vào miếng thịt bò bày biện trên đĩa sứ trắng, cười lạnh, nói:
"Anh cho rằng tôi không nhìn ra đây là loại thịt gì sao?"
"Tôi nói nó là thịt bò thì chính là thịt bò." Ông chủ có khuôn mặt béo ú cũng không hề yếu thế, đáp lại.
Lumen không tranh cãi với hắn, mà rút một cái gang tay màu đen từ trong 'Túi lữ hành' ra, ném bộp xuống trước mặt hắn.
"Tôi muốn quyết đấu với anh." Lumen dùng giọng điệu cực kỳ bình tĩnh, nói.
Trong tập tục của Intis, hành động ném găng tay tượng trung cho lời mời quyết đấu.
Ông chủ liếc mắt nhìn cái gang tay màu đen nằm trên mặt đất kia một cái, lớp lớp mỡ dày thịt béo trên mặt chợt nở ra, để lộ chòm râu màu vàng nhạt bị che khuất bên trong.
Hắn đang cười.
Hắn đáp lại lời mời của Lumen:
"Được."
Dứt lời, hắn vung con dao phay cán dày cỡ lớn trong tay lên, bổ mạnh về phía Lumen.
Lumen nghiêng người né đòn công kích này, lại đột nhiên cảm giác mình không có cách nào sử dụng năng lực 'Truyền tống'.
Năng lực khế ước đến từ 'Bàn tay bị đứt mưng mủ sưng tấy' này giống như bị sức mạnh kỳ dị tước đoạt!
Lumen chợt nhớ tới lời giới thiệu của Ludwig về 'Kẻ cướp đoạt', danh sách 5 trên con đường 'Mỹ thực gia', nghi ngờ ông chủ kiêm đầu bếp trước mắt này là người nhận ban ân trên con đường Tà thần.
"Chẳng trách lại có thể biến thịt thối của anh bạn bàn tay đứt thành thịt bò, giống cả bề ngoài và hương vị..."
"Người nhận ban ân Tà thần không bị tiêu diệt theo hình thức nhân đạo mà còn bị lưu đày đến Morola sao?"
"Đừng có ném bất kỳ loại rác rưởi nào vào Morola chứ.
"Chẳng lẽ không sợ cư dân Morola giảm sút, không đủ để phong ấn '0-01' trong lòng đất sao?"
Trong đầu Lumen nảy ra rất nhiều ý nghĩ như vậy, đồng thời bả vai cậu vung lên, cánh tay phình lớn, chém nắm đấm phải ra.
Ngọn lửa trắng rực chợt bùng cháy trên bề mặt nắm tay cậu, giống như kéo theo cái đuôi chim công sáng ngời vung về phía ông chủ quán rượu kia.
Oành đùng!
Khi nắm đấm của cậu nện vào cạnh con dao cán dày nặng nề kia, một tiếng nổ đột ngột vang lên.
Ánh lửa trắng rực nháy mắt chiếu sáng toàn bộ quán bar, sóng xung kích cuồng bạo quật ngã ghế cao xung quanh, quăng ông chủ có khuôn mặt béo ú đến mức quái dị kia ra ngoài.
Albus nhanh tay lẹ mắt, lập tức nhảy khỏi chiếc ghế cao nhỏ bên cạnh Lumen, ngồi trên mặt quầy bar cách xa khu vực này.
Hắn gác một chân lên mặt quầy bar, hưng phấn quan sát trận quyết đấu của Lumen và ông chủ quán bar.
Người pha chế ảnh hưởng bởi vụ nổ, bị 'Đẩy' lên trên quầy rượu, tắm mình trong chất lòng nồng mùi chảy ra từ các bình rượu bị vỡ vụn.
Hắn thiếu chút nữa bị bén lửa.
Ông chủ quán rượu bị ảnh hưởng trực diện từ vụ nổ, lớp áo trước ngực rách nát, máu thịt nát bấy lại cháy xém để mơ hồ lộ xương trắng bên trong.
Trên mặt cũng bị thương như vậy nhưng bởi có quá nhiều lớp thịt béo ngăn cản bên ngoài nên chưa ảnh hưởng đến xương sọ.
Những vết thương này đang nhanh chóng mấy máp sinh sôi một cách kỳ dị, không thuộc về con người, giống như chỉ một lúc nữa thôi là có thể hoàn toàn khép miệng lại. .
"Đây không phải năng lực hay đặc tính của 'Kẻ cướp đoạt', thậm chí toàn bộ danh sách thấp và trung của con đường 'Mỹ thực gia' đều không có, chẳng lẽ là năng lực do 'Đầu bếp' đạt được từ thức ăn đặc thù sao? Cái này khá giống đặc tính của anh bạn bàn tay bị đứt, phần thịt thối sau khi bị ăn vẫn có thể mọc lại." Lumen vừa dựa vào lực đẩy của vụ nổ, lui về phía sau vài bước, kéo dài khoảng cách với ông chủ quán rượu.
Cậu phát hiện ra điểm đặc dị của đối phương, đồng thời cũng cảm giác mình lại mất một loại năng lực.
Đó là 'Thuật hừ hà'.
"Chẳng lẽ 'Kẻ cướp đoạt' có thể cảm giác được loại năng lực và đặc tính nào trên người đối phương có thể mang lại nguy hiểm rất lớn cho mình sao? Tuy bọn họ không rõ năng lực và đặc tính này cụ thể là cái gì, nhưng có thể dựa vào mức độ nguy hiểm để cướp đoạt sao?" Lumen không do dự ngưng tụ ra một quả cầu lửa trắng rực thật lớn, để nó lao vút về phía ông chủ quán rượu.
Ông chủ quán rượu không né tránh mà giơ con dao đã bị nổ đến mức sắp gãy đến nơi, bổ thẳng về phía quả cầu lửa trắng rực kia.
Quả cầu lửa lập tức bị chặt làm hai, tốc độ vọt về phía trước nháy mắt biến mất, khí tức bị hủy diệt, bị ông chủ quán rượu há miệng, hút vào giống như cá voi nuốt nước biển mà không để lại tổn thương gì.
Đúng lúc này, Lumen bật cười thành tiếng.
Không trung xung quanh cậu nhanh chóng ngưng tụ ra vô số quả cầu lửa trắng rực, gào thét lao về phía ông chủ quán rượu.
Theo sát sau lưng cậu là từng đàn quạ lửa trắng rực nhanh chóng hiện ra, vẽ thành hình vòng cung thật lớn, bay vút về phía lưng ông chủ quán rượu.
Cậu lại muốn nhìn xem 'Kẻ cướp đoạt' này có thể xử lý bao nhiêu, có thể nuốt bao nhiêu quả cầu lửa trong một lần, liệu có chống đỡ được không!
Ánh mắt của ông chủ quán rượu khẽ cứng lại, ngọn lửa trắng rực đang chảy xuống dạ dày của hắn tức khắc phun ra, tựa như hóa thành dòng nước xiết, nghênh đón mưa cầu lửa rợp trời rợp đất.
Thấy cảnh tượng đó, Albus lập tức chống tay lên mặt quầy, nhảy mạnh ra sau quầy bar.
Oành đùng đùng!
Mưa cầu lửa gặp dòng lửa trắng rực phun ra từ miệng ông chủ, liên tiếp nổ tung.
Vụ nổ khiến quầy bar bị san bằng, giá rượu phía sau lặng lẽ sụp xuống, hỗn hợp rượu nặng chảy ra, gặp lửa, bùng cháy dữ dội.
Người pha chế đã chạy trốn vị trí của Albus, cảm thấy may mắn vì mình phản ứng kịp thời.
Khách trong quán rượu hoặc lui tới sát mép, hoặc nhảy ra khỏi sảnh lớn, kinh nghiệm cực kỳ phong phú.
Vù vù vù, đám quạ lửa trắng rực cố ý bay vòng phía bên ngoài, không bị kéo vào vụ nổ liên hoàn này, lần lượt rơi xuống lưng ông chủ quán rượu.
Nhưng lúc này, cả người ông chủ quán rượu đã nhuốm màu đỏ rực nửa trong suốt, giống như ánh trăng cô đọng lại.
Oành đùng đùng!
Trong ánh lửa thiêu đốt do đàn quạ lửa trắng rực nổ tung, nhưng màu đỏ rực như ánh trăng trên người ông chủ quán rượu không chỉ không nhạt đi, ngược lại càng lóe sáng thêm.
Đợi đến khi ngọn lửa dần lắng xuống, dáng vẻ của ông chủ quán rượu mới khôi phục lại bình thường, hắn lại giơ con dao chặt xương, hướng tầm mắt nhìn về phía vị trí Lumen vừa đứng.
Không có ai ở đó.
Nhìn cả sảnh lớn của quán rượu cũng không thấy bóng dáng của Lumen.
Ông chủ quán rượu giật mình sững người.
Gần như cùng lúc, một bóng người chui ra từ trong cái bóng dưới thân hắn. Lumen với đôi mắt đã chuyển sang màu đen sắt, nắm đấm phải mang theo ngọn lửa trắng rực phủ trum cả cánh tay, đấm thẳng vào hạ bộ của ông chủ quán rượu.
Trong tiếng nổ ầm ầm đùng đùng vang dội, nắm đấm của Lumen dội trúng nhược điểm của mục tiêu, từ vị trí hạ bộ đấm thẳng lên ruột của 'Kẻ cướp đoạt' này, ngọn lửa trắng rực theo đó bùng lên.
Cậu thuận thế đứng thẳng dậy, nâng ông chủ quán rượu lên, để cho nắm đấm mang theo ngọn lửa cực nóng xông thẳng vào dạ dày của kẻ địch.
Ngay sau đó, Lumen thu nắm đấm phải lại, ném kẻ địch xuống mặt đất.
Bùm, hạ bộ của ông chủ quán rượu hoàn toàn vỡ toạc, ruột đứt từng khúc xổ ra ngoài, túi dạ dày miễn cưỡng giữ được hình dáng đầy đủ, chỉ bị cháy xém một chút và rỉ chất lỏng màu xanh lục.
Lumen liếc nhìn đau đớn tràn ngập trong hai con mắt ti hí, trào phúng cười nói:
"Anh dùng não mình làm đồ ăn sao? Cản được một đợt tấn công luân phiên, sau khi rời khỏi trạng thái ánh trăng, sao còn đứng im tại chỗ, không rời vị trí.
"Anh không nghĩ đến chuyện tôi còn có thể lợi dụng cái bóng của anh sao?"
Vẻ mặt của ông chủ quán rượu trở nên vặn vẹo, ngơ ngác nói:
"Não, của mình, cũng có thể, làm thành đồ ăn được sao?"
Giọng nói của hắn càng ngày càng nhỏ dần, cuối cùng ngừng thở, nằm trên mặt đất, không nhúc nhích.
Lumen nhìn thi thể của 'Kẻ cướp đoạt', không phải nghĩ về vấn đề mà đối phương vừa trả lời, mà là nhận ra điểm khác thường trong trận chiến này:
"Năng lực của 'Kẻ cướp đoạt' đúng là đa dạng chủng loại, tuy ứng dụng của mỗi loại đều ở mức thô sơ, không bằng năng lực khế ước, nhưng trong thực chiến, nó vẫn khá lợi hại.
"Nếu không phải tên kia phản ứng chậm chạp, không linh hoạt sau khi phát hiện ra mình đột nhiên biến mất, thì mình đã không dễ dàng đánh trúng nhược điểm của hắn, rất có thể phải sử dụng đến vật phẩm thần kỳ trong 'Túi lữ hành' rồi."
"So sánh ra thì 'Kẻ ăn trộm' trên Wolms trước đó, không gặp phải vấn đề này."
Lumen vừa suy nghĩ, vừa lắc lắc cổ tay, da thịt bên ngoài nắm tay cậu đã bị ăn mòn tạo thành vết thương lớn, mang theo đau đớn dữ dội.
Đây là do 'Dịch vị dạ dày' bắn ra khi cậu đấm trúng dạ dày của ông chủ quán rượu.
Lúc ấy, nắm tay cậu vẫn đang được ngọn lửa trắng rực bảo vệ.
Ngẫm nghĩ một lúc, tuy Lumen không có cách nào ngăn cản ban ân trên người ông chủ quán rượu quay trở về với người ban ân, nhưng cậu vẫn ngồi xuống, rút một thanh kiếm thẳng bình thường từ trong 'Túi lữ hành' ra, kết hợp với ngọn lửa trắng rực của bản thân, cắt túi dạ dày ra khỏi thi thể.
Cậu dự định sẽ hỏi Ludwig xem có thể biến thứ này thành đồ ăn mang hiệu quả đặc thù được hay không, hoặc là tìm 'Thợ thủ công' xem có thể sử dụng như một tài liệu đặc thù được hay không.
Làm xong chuyện này, Lumen đứng thẳng lên, hỏi người pha chế bị thương không nhẹ, vừa mới rời khỏi chỗ trốn kia:
"Ông chủ của các anh bị lưu đày đến Morola bao nhiêu năm rồi?"
"Khoảng năm sáu năm." Người pha chế chỉ có thể ước chừng nói ra một con số.
Khoảng năm sáu năm trước... Tên trộm trước đó trông khá trẻ tuổi, có lẽ bị lưu đày đến Morola khoảng một hai năm trở lại đây... Thời gian sống ở Morola càng lâu thì người thực nghiệm càng có khả năng xuất hiện chứng bệnh trên như chậm chạp, không linh hoạt, đây là một trong những biểu hiện do ô nhiễm '0-01' sao? Không, trong tư liệu phong ấn không hề nhắc tới điểm này, và ở Trier cũng không xảy ra chuyện tương tự như vậy. Liệu có phải do ông chủ quán rượu đã làm một chuyện gì đó ở Morola, khiến cho bản thân bắt đầu tự chuyển biến theo hướng là người thực nghiệm chăng? Lumen vừa suy nghĩ vừa nhìn một vòng, cười nói:
"Đừng lấy chiến lợi phẩm của tôi."
Đây là chỉ tiền tài trên người ông chủ quán rượu.
Cậu rẽ sang lối đi bên cạnh quầy bar.
Dựa vào nguồn gốc của 'Tảng thịt bò' và vị trí của 'Đầu bếp', cậu nghi ngờ một bộ phận trên thi thể của 'Bàn tay bị đứt mưng mủ sưng tấy' đang ở trong nhà bếp.
Vừa bước vào nhà bếp, cậu liền thấy một nửa thi thể màu xanh đen bị trướng, hư thối nghiêm trọng đặt quang minh chính đại trên bàn chế biến nguyên liệu.