Chương 12

Xuyên Đến Thập Niên 80 Làm Pháp Y

Nam Pha Ngư 03-08-2025 13:59:14

Hai người ra đến hành lang, anh nhìn đồng hồ treo tường rồi nói với Hồ Đông: "Cậu đi mua chút cơm đi, lát nữa đợi cô ấy giải phẫu xong, chắc chắn đói bụng." Hồ Đông tháo khẩu trang ra hít thở không khí trong lành, mặt mày khổ sở nói: "Lão đại, anh chắc cô ấy ăn nổi không? Tôi không động tay, chỉ đứng đó nhìn thôi mà đã không nuốt trôi cơm rồi, cô ấy ở gần như vậy lại còn động dao động kéo nữa, sao mà có khẩu vị ăn cơm được." Ninh Việt trừng mắt nhìn anh ta: "Ai bảo cậu vô dụng như vậy, đừng quan tâm cô ấy có ăn hay không, cơm này cậu phải đi mua, hiểu chưa!" Hồ Đông vừa định cãi lại, Chu Châu vừa khiêng xác xong hát nghêu ngao đi tới. Cậu ta xách theo một hộp cơm tráng men, thấy hai người, cười toe toét, ân cần hỏi: "Các đồng chí cảnh sát, ăn cơm chưa? Khu này của chúng tôi toàn là "tiệm người chết", đi về phía nam một cây số, có một quán bán đồ nguội, đủ loại món, có cả bánh bao và cơm, đi sớm thì còn có thịt kho nữa, các anh không chê thì qua đó ăn chút đi." Hồ Đông quay đầu nhìn phòng giải phẫu, bỗng thấy hành lang có chút dài, vô cùng âm u, thậm chí có chút rợn người, anh ta nhỏ giọng hỏi Chu Châu: "Cái gì là "tiệm người chết"?" "Ha ha, là mấy tiệm bán hương đèn vàng mã ấy mà." Hồ Đông bực mình nói: "Có thể nói chuyện cho đàng hoàng được không, phải gọi là cửa hàng hương đèn chứ." Ninh Việt đẩy anh ta một cái: "Được rồi, đừng nói nhảm nữa, không nghe thấy à? Đi về phía nam một cây số, mau đi đi. Đồ nguội thanh đạm, Tiểu Hứa chắc ăn được." Hồ Đông vừa định đi, Chu Châu thò đầu ra hỏi một cách thần bí: "Các anh nói Tiểu Hứa là pháp y Hứa phải không, muốn đi mua cơm cho cô ấy à? Không cần đâu, tôi mua cho cô ấy rồi." Ninh Việt nhíu mày nhìn cậu ta, ánh mắt đầy dò xét, giống như nhìn một gã du côn không có ý tốt: "Cậu mua cơm cho cô ấy, hai người hôm nay mới gặp nhau mà?" Hồ Đông thì lập tức hiểu ra: "Không phải chứ, Tiểu Chu, cậu muốn theo đuổi Tiểu Hứa à?" Chu Châu cười hì hì: "Đồng chí cảnh sát, đã bị các anh nhìn ra rồi thì tôi cũng không giấu nữa, tôi đúng là muốn theo đuổi cô ấy. Cái nghề của chúng tôi muốn kiếm bạn gái khó lắm, ai cũng bảo chúng tôi là ăn cơm người chết, đơn vị lại chẳng có cô nào. Hôm trước mẹ tôi tìm cho tôi một cô gái nông thôn, người ta còn chê bai tôi." Ninh Việt nghe cậu ta thật sự muốn theo đuổi, càng thêm kinh ngạc: "Cậu với Tiểu Hứa chỉ gặp có một lần, không đúng, ngay cả một lần đàng hoàng cũng không tính. Người ta lúc nào cũng đeo khẩu trang, mặt còn chưa nhìn thấy đã muốn theo đuổi người ta rồi? Có phải là quá vội vàng không?"