Chương 28

Xuyên Đến Thập Niên 80 Làm Pháp Y

Nam Pha Ngư 03-08-2025 13:59:14

Trương Mãnh thấy cô là một cô gái trẻ, nói chuyện tuy không dịu dàng, bộ dạng công tư phân minh, nhưng cũng không hung thần ác sát như Hồ Đông. Anh ta cũng thả lỏng hơn chút, nhưng vẫn không muốn đưa tay ra. Hồ Đông kéo mạnh tay anh ta lên, đặt lên bàn kiểm nghiệm: "Đã bảo anh ngoan ngoãn phối hợp điều tra rồi, anh không phải là muốn chúng tôi giúp anh rửa sạch tội danh sao? Anh không phối hợp, chúng tôi điều tra thế nào." Hồ Đông vừa ra tay, Trương Mãnh không dám phản kháng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Tội danh này chính là do các anh gán cho tôi mà..." Hứa Thiên vội đưa dụng cụ cho Tiểu Lý, cô cầm que thăm dò nghiêm túc trích xuất. Chị Lưu nghe thấy động tĩnh, cũng cầm máy ảnh chạy đến giúp chụp ảnh, thấy là kiểm nghiệm trên người sống, chị vô cùng muốn tám chuyện, chỉ là không tiện làm phiền Hứa Thiên. Tay Hứa Thiên rất nhẹ, Trương Mãnh thấy que thăm dò của cô đưa tới, sợ đến mức mặt mày co rúm lại, kết quả không có cảm giác đau đớn kịch liệt như tưởng tượng, giống như bị kiến cắn một cái, tê tê ngứa ngứa. Anh ta thở phào nhẹ nhõm, tò mò đánh giá Hứa Thiên: "Cô là pháp y? Nói cách khác là cô có thể kiểm nghiệm ra vết thương này của tôi có phải là do con ma xui xẻo chết đuối cào hay không, nếu không phải, các anh sẽ thả tôi đi, đúng không?" Hứa Thiên bất đắc dĩ nói: "Tôi chỉ làm xét nghiệm, chỉ đưa báo cáo, còn việc thả người hay không, là việc của đội hình sự bên kia, phòng pháp y không thể làm chủ được. Hơn nữa xét nghiệm này chỉ có thể làm tham khảo, không thể chứng minh anh không có quan hệ với người chết." Hồ Đông liếc xéo Trương Mãnh một cái: "Nghĩ gì vậy? Làm xong xét nghiệm về tiếp tục khai báo, thẩm vấn còn chưa kết thúc, cho dù tay của anh không phải do người chết cào, thì việc anh ban đêm chạy ra ven sông cũng rất đáng ngờ." "Trời ơi, oan chết tôi rồi, tôi không phải là đi ven sông dạo một vòng sao? Cái này còn giải thích không rõ gì nữa." Hứa Thiên nhanh chóng trích xuất xong, cô lại bảo Trương Mãnh cởi áo trên ra, kiểm tra hai cánh tay và xương bả vai của anh ta một lượt, đừng nói là Trương Mãnh ngơ ngác, ngay cả Hồ Đông cũng không biết cô rốt cuộc đang tìm gì. Hứa Thiên cũng không nói nhiều, chụp ảnh xong, làm xong tất cả kiểm tra mới bảo anh ta mặc quần áo vào. Cô nói với Hồ Đông: "Trích xuất được mảnh vụn da và một chút vật chất giống như sơn, trong vòng một tiếng sẽ có kết quả, lát nữa tôi đưa cho các anh nhé."