Đợi anh ấy đi rồi, Hà Quế Hoa đóng cửa lại, đưa tay véo tai Hứa Thiên, bà hạ giọng nói: "Con làm sao thế hả, gọi điện thoại mà dám nói linh tinh? Đi nhà tang lễ gì chứ? Lúc trước còn đòi hủy hôn với Tiểu Hạo, Thiên Thiên à, sao ngày mào con cũng làm trò thế hả?"
Em trai út chạy đến ôm chân Hà Quế Hoa: "Mẹ ơi, đừng đánh chị."
Hứa Thiên nhân cơ hội né tránh: "Mẹ ơi, chúng con tạm thời không sao rồi, chuyện hủy hôn qua một thời gian nữa rồi nói, còn về công việc của con, các mẹ cứ nói con được phân về Cục thành phố là được rồi, Cục cảnh sát cũng không phải chỗ muốn hỏi gì thì hỏi được đâu ạ?"
Cô vừa nói vừa không ngừng tay, lời còn chưa dứt, đã bưng đĩa sủi cảo trên bàn rồi chui vào phòng mình, khiến Hà Quế Hoa tức đến nổ phổi.
Hứa Thiên vào phòng, mới xem như thở phào nhẹ nhõm, bị mẹ véo tai, vậy thế nào cũng bị nói cho tai mọc kén mất.
Cô nhìn đĩa sủi cảo, đang nghĩ xem nên dùng tay ăn hay là đợi đến ngày mai, cửa lại bị người ta nhẹ nhàng đẩy ra, em gái tết hai bím tóc thò đầu vào, lén lút đưa cho cô một đôi đũa: "Chị ơi, mẹ bảo chị đợi, mẹ bảo là phải nói rõ chuyện này với chị."
Hứa Thiên phì cười: "Em nói với mẹ là dạo này chị bận lắm, đợi bận xong, chị sẽ chủ động đến xin lỗi mẹ."
Em gái nghe xong tung tăng đi truyền lời.
Hứa Thiên sớm đã đói bụng, ăn sủi cảo ngấu nghiến, nhân tam tiên, hương vị vừa vặn.
Không khí gia đình không tệ, ăn uống cũng không tệ, ngoại trừ việc sống trong khu nhà tập thể không có sự riêng tư, những thứ khác đều vừa vặn.
Ngày hôm sau, cô sợ bị mẹ bắt gặp, lại lải nhải, nên dậy thật sớm, chạy bộ đến đơn vị, ba trạm xe, cũng chỉ chạy khoảng năm cây số.
Cô tưởng mình đến đủ sớm rồi, nào ngờ vừa đến cổng đã thấy Ninh Việt và Hồ Đông đang lôi người từ trên xe xuống.
Người đó như mọc rễ ở mông, dính chặt vào ghế sau: "Đồng chí cảnh sát, không phải tôi giết người, các anh tìm nhầm người rồi! Tôi thề thật sự không phải tôi giết người!"...
Hôm qua rời nhà tang lễ, đã gần chín giờ rồi, Hứa Thiên thật không ngờ Đội trưởng Ninh lại tận tụy như vậy, vậy mà sáng sớm đã bắt được người rồi.
Nhưng còn chưa xác định thân phận nghi phạm, nhanh như vậy đã tìm được nghi phạm rồi sao?
Thần kỳ quá vậy.
Cô đánh giá người trên xe, giữa mùa hè nóng nực, người đó mặc áo khoác thì thôi, tay trái còn luôn rụt trong tay áo, rõ ràng có vấn đề.