Chương 19

Xuyên Đến Thập Niên 80 Làm Pháp Y

Nam Pha Ngư 03-08-2025 13:59:14

Mạnh Hạo trịnh trọng nói: "Cho dù muốn hủy hôn cũng không thể nói bây giờ, ba anh sắp lên chức lãnh đạo, lúc này không thể xảy ra bất cứ sai sót nào. Trước đây đơn vị anh có người muốn giới thiệu đối tượng cho anh, ba anh đã rất cao giọng nói ba em là ân nhân cứu mạng của ông ấy, hai đứa mình lại thanh mai trúc mã, sớm đã đính hôn. Rất nhiều người xung quanh ông ấy biết chuyện này, đột ngột hủy hôn sẽ khó giải thích." Hứa Thiên thật không ngờ còn có mối quan hệ này: "Ồ, ý anh là đợi ba anh lên chức rồi, thì..." "Còn ba mẹ em nữa, họ vẫn luôn nói với mọi người trong khu nhà là em sắp làm bác sĩ, kết quả em lại đùa một vố lớn với họ. Lúc nãy anh đến nhà em, đúng lúc có người đang hỏi thăm mẹ em, hỏi em có phải không làm bác sĩ nữa, hôn sự cũng hỏng rồi. Mẹ em vừa thấy anh, như nhìn thấy phao cứu sinh, anh mới chạy đến đón em." "À? Cái này... Cảm ơn anh nhé!" Hứa Thiên cạn lời: "Chắc chắn là thím Ngô, hàng xóm láng giềng chỉ có thím ấy là nhiều chuyện nhất, trước đó tôi gọi điện về nhà cũng là thím ấy nghe máy." Mạnh Hạo cười: "Tuy chúng ta có thể không quan tâm đến những chuyện này, nhưng người nhà thì không được, lời người đáng sợ, cho dù em muốn hủy hôn, cũng phải từ từ mà tính." Anh ấy vừa nói vừa tỉ mỉ đánh giá Hứa Thiên: "Thiên Thiên, có ai theo đuổi em không?" "Không có." "Em có thích ai không?" "Cũng không có." "Vậy em vội gì chứ? Chúng ta cứ giữ nguyên hiện trạng, lừa phỉnh người nhà, biết đâu có ngày phát hiện ra hai đứa mình cũng hợp nhau, thật sự có thể tiến tới. Cho dù không được, qua một năm rưỡi, chúng ta sẽ nói thật sự không có cảm giác, đến lúc đó hủy hôn cũng thuận lý thành chương." Hứa Thiên thở dài, hình như đây thật sự là giải pháp tốt nhất rồi. Chờ hai người thẳng thắn nói chuyện xong, đạt được đồng thuận về chuyện hủy hôn, Mạnh Hạo mới đưa cô về nhà. Buổi tối chín giờ của mùa hè vẫn còn sớm, trong khu nhà tập thể vẫn còn không ít người hóng mát. Hà Quế Hoa cười toe toét, giọng nói cũng lớn hơn không ít, hình như là cố ý nói cho họ nghe. "Tiểu Hạo à, vất vả cho cháu rồi, muộn thế này còn đi đón cái con bé chết dẫm này, cháu xem con gái con đứa mà tối hôm nào cũng tăng ca, lãnh đạo của nó cũng chẳng biết thương người gì cả. Mau vào đây, bác để phần cơm cho hai đứa rồi này." Mạnh Hạo ứng phó khéo léo, chỉ nói hôm khác sẽ qua ăn cơm.