Trương Mãnh không để ý đến cô, cố gắng bình tĩnh lại.
Hứa Thiên lại nói với Ninh Việt: "Đội trưởng Ninh, hay là kiểm tra cả nửa thân dưới của anh đi, đàn ông ôm phụ nữ từ phía sau, cơ bản có thể kết luận là vì tình dục, anh..."
Trương Mãnh lập tức nổi giận: "Không được, các người đây là sỉ nhục người khác, tôi không đồng ý! Tôi muốn gặp lãnh đạo của các người."
Hứa Thiên cười: "Anh nghĩ nhiều rồi đấy, lãnh đạo sao lại quản những chuyện này?"
Mắt cô lại liếc xuống hạ bộ của anh ta: "Không đúng lắm nha, một người đàn ông sao lại sợ người khác nhìn vậy, anh kích động như vậy, chẳng lẽ là bên dưới có vấn đề rồi? Chẳng lẽ anh..."
"Câm miệng, đồ đàn bà thối tha, ở đây không đến lượt mày nói chuyện!"
Trương Mãnh lộ nguyên hình, mặt mũi dữ tợn: "Mày đang bịa đặt cái gì đấy? Đàn bà bọn mày đều ngu ngốc như nhau, không nên để bọn mày làm việc ở đây."
Hứa Thiên cười lạnh: "Đàn bà phụ nữ thì sao? Vừa nãy ở phòng pháp y ai cầu xin tôi hả? Coi thường phụ nữ à? Anh còn do phụ nữ sinh ra đấy. Có dám về nhà nói những lời này với mẹ anh không?"
"Tao thấy mày chán sống rồi! Mày mà dám nói thêm một câu nữa, xem tao có giết chết mày không?" Trương Mãnh la hét.
Hứa Thiên cười một tiếng, giọng điệu vô cùng mỉm mai: "Anh bây giờ là tù nhân rồi, muốn giết chết tôi? Xem ra là bị tôi nói trúng rồi! Giận quá mất khôn rồi chứ gì. Anh thật sự không phải là đàn ông? Chẳng lẽ vị đồng chí móng tay đỏ kia vô tình phát hiện ra bí mật của anh, anh mới cưỡng ép? Không đúng không đúng, sợ là anh không cứng được ấy chứ."
Ninh Việt suýt nữa lại bật cười, pháp y Hứa không thích người khác đùa, bản thân cô lại nói chuyện rất bạo dạn.
Anh thật sự không ngờ Hứa Thiên lại có thể mang đến cho anh một bất ngờ lớn như vậy, thật ra kết quả báo cáo giám định, anh có thể tự mình sử dụng trong quá trình thẩm vấn, việc gọi Hứa Thiên đến chỉ là muốn lợi dụng thân phận phụ nữ của cô.
Trong lúc thẩm vấn vừa rồi anh đã phát hiện, Trương Mãnh rất coi thường phụ nữ, luôn miệng nói người phụ nữ cào anh ta tự luyến lại ngu ngốc, hạ thấp đủ kiểu.
Hứa Thiên vừa giám định vết thương của Trương Mãnh xong, Hồ Đông lại nói Trương Mãnh giống như có cảm tình với cô, anh liền muốn xem phản ứng của Trương Mãnh.
Không ngờ Hứa Thiên lại tự do phát huy, hiệu quả lại tốt ngoài dự kiến.
Trương Mãnh bị câu "không cứng nổi" của cô chọc giận, đột ngột đứng bật dậy, lại bị còng tay trói buộc, anh ta càng tức giận hơn: "Đồ đàn bà rẻ rách, mày có muốn thử xem tao có cứng nổi không? Nói thật cho mày biết, đồng chí nữ trong miệng mày chỉ là con đĩ, nó ra ngoài bán dâm, không hầu hạ ông đây cho tốt, bị tao ném xuống nước rồi!"